Bạn đang đọc truyện Bỏ Trốn của tác giả Lộc Linh. Cô từng ước có thể cao tới 1m60, còn mong muốn có thể vào top 10 của khổi, mong vào Hội học sinh, cô ước mình gầy, cô ước mình xinh đẹp hơn....
Mọi thứ đều như ý, nhưng chỉ duy nhất một lần...
"Kể từ hôm nay không gọi anh Trần Tứ nữa, cũng không thích anh ấy nữa."
Nhưng cô đã không thể đạt được ước nguyện.
Sau này, trong một bữa tiệc, Tống Gia Mạt uống đến say mèm. Tất cả các nữ sinh uống say đều ồn ào huyên náo, chỉ riêng cô lại xua tay, nói: "Đừng lo cho tớ, tớ gọi Trần Tứ tới."
Một người say tới mức không thể phân biệt nổi Đông, Tây, Nam, Bắc, nhưng lại bấm được số của anh một cách lưu loát rành mạch.
Trong vòng mười phút, người này chắc chắn sẽ đến.
Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Yêu Người Đắm Say hay Về Sau Bớt Ăn Cá của cùng tác giả.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.