Thiếu nữ nhìn thẳng vào anh với ánh mắt tha thiết.
Cô lặp lại một lần nữa:
“Giúp em tuyên truyền việc tuyển người của ban phát thanh đi mà, anh, xin anh đấy.”
Hầu kết của Trần Tứ chuyển động lên xuống, anh dịch chuyển ánh mắt, vô cảm dừng trên bàn.
“Quét dọn bàn một tuần.”
Hai mắt Tống Gia Mạt sáng lên: “Ok luôn!”
Trên bàn hai người bọn họ luôn có rất nhiều tài liệu tham khảo, dì giúp việc không dám tùy ý dọn dẹp, vì vậy nên bọn họ luôn thay phiên nhau dọn dẹp, mỗi người làm một tháng.
Ý của Trần Tứ rất đơn giản, chính là muốn anh đồng ý chuyện này cũng được… chỉ cần cô dọn dẹp bàn nhiều thêm một tuần là được.
Cái này có tính là gì đâu, chi phí đầu tư gần như bằng 0.
Cô không chút do dự mà đồng ý ngay.
Cuối cùng thì tia sáng hi vọng cũng bùng lên, cô thở phào một hơi, thảnh thơi thu dọn sách vở.
“Em đi ngủ đây, cảm ơn anh trai!”
Đèn trong phòng sách sáng một lúc, tới gần 12 giờ Trần Tứ mới đứng dậy về phòng, tắt đèn trong nhà.
*
Việc tuyên truyền tuyển thành viên cho ban phát thanh vẫn khá phiền toái, ngày hôm sau, Tống Gia Mạt cũng không rảnh để suy nghĩ tới những chuyện khác, cả một buổi sáng cô đều bận bàn bạc với Doãn Băng Lộ.
Được một nửa, đằng sau truyền đến thanh âm: “Tổ phát thanh số Hai bọn cậu đã tuyển đủ thành viên chưa?”
Tống Gia Mạt quay đầu lại, nhìn thấy Giang Tự.
Cậu ấy đẩy đẩy gọng kính: “Tớ có ý định tham gia, cho tớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-tron/1033779/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.