Vinh Tuệ Khanh trong lòng khẽ hắng giọng một tiếng khiến Lâm Phiêu Tuyết bừng tỉnh, giận dữ trên gương mặt cũng nhanh chóng biến mất, thay vào đó là ý cười dạt dào, chậm rãi nói: “Vi Thế Nguyên
là đồ đầu đường xó chợ, đại thiếu gia vốn xuất thân cao quý, tại sao lại muốn học hỏi từ loại người như Vị Thế Nguyên? Chẳng lẽ không sợ thua thiệt thân phận của mình hay sao?” Nàng quay đi lấy tay áo che miệng khẽ cười. Mặc dù3Lâm Phiêu Tuyết chỉ là một cô bé nhỏ tuổi nhưng không vì thế mà che giấu nổi khuôn mặt khả ái của mình.
Đóa Nhan sững sờ giây lát sau đó mới mỉa mai cười: “Không biết Tuyết muội muội lại nhìn Vi Thế Nguyên bằng con mắt khác như vậy...” Nói xong, cậu ta không ngừng nheo mắt liếc trộm Lâm Phiêu Tuyết.
Lâm Phiêu Tuyết gắng nén cơn tức giận và buồn nôn trong lòng xuống, mỉm cười đang muốn mời Đóa Nhan vào trong nói chuyện thì bất1chợt liếc mắt thoáng nhìn thấy một bóng người đang đứng ở trước cổng. Khi nàng tập trung nhìn lại lần nữa mới phát hiện ra đó là tiểu ca ca Vi Thế Nguyên, chính là thanh mai trúc mã cùng mình quen biết từ nhỏ đến giờ. Trên gương mặt của cậu ta không lấy một nét cười, si ngốc đứng bên cổng nhìn sang. Vi Thể Nguyên mặt không chút biểu cảm từ cổng đi tới, nhìn Lâm Phiêu Tuyết cười lạnh: “Hóa ra trong lòng Lâm cô3nương, Vi Thể Nguyên ta chính là một kẻ đầu đường xó chợ. Hừ, Lâm đại gia, Lâm đại nương đều là người tốt vậy mà lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-thien-ky/3125269/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.