Hắn lái xe thẳng ra khỏi khách sạn, rồi dừng lại trước một quán bar mờ tối, bướcchân quen thuộc xuyên qua tiếng nhạc ầm ĩ chói tai, ngoắc bartender một ly rượuthường uống, lười biếng ngồi xuống ghế, đầu ngón tay vừa chạm vào ly rượu liềncó một bàn tay mềm mại không xương chạm nhẹ xuống vai.
“Muốn tôi mời em một chén không?” Hắn nhếch môi mỏng lộ ra một nụ cười tà,dáng người tinh tráng không chê vào đâu được khoác lên một bộ quần áo thể thaomàu đen, tăng thêm vài phần cuồng dã không kiềm chế được cùng cao quý lại thầnbí.
“Vậy người ta muốn một ly hệt như ly rượu trên tay anh.” Đối phương nũng nịuđáp lại, trong mắt tỏa ra tham lam cùng ngạc nhiên, vui sướng, không ngờ namnhân có dáng vẻ lạnh như băng này, vốn nghĩ sẽ không dễ dàng tiếp cận, cô ta chỉđịnh tới gần thử một chút, không ngờ người đàn ông này một thân hàng hiệu, cáchnói năng lại không tầm thường, vừa thấy đã biết là dạng lắm tiền nhiều của, thếlà đêm nay cô ta đào được mỏ vàng rồi.
Doãn Lạc Hàn búng tay tách một cái, người phục vụ cần mẫn đi tới rót một lyrượu, hai ly rượu chạm vào nhau, ánh mắt tràn ngập dục vọng nóng cháy bắt gặpnhau trong không trung, hé miệng uống cạn một ly, cô gái kia đã mềm như rắn nướctiến sát vào lòng hắn. Hắn một tay ôm chầm thắt lưng cô gái, nói nhỏ vài câu bêntai đối phương, làm cho cô ta khanh khách bật cười.
Cô nàng uống rượu mạnh ánh mắt bắt đầu trở nên mê loạn, hình như cô ta đãkhông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-roi-ma-vuong-tong-tai/1995909/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.