Đột nhiên hắn có chút ghen tỵ với nàng, dựa vào cái gì nàng có thể ngủ ngọtngào như vậy, dựa vào cái gì mà hắn ngày ngày đêm đêm đều bị ác mộng quấynhiễu.
Hắn định dùng tay hung hắng nhéo khuôn mặt non mịn của nàng, nhưng tay phảihình như cũng có suy nghĩ riêng, liền chuyển biến thành vuốt ve nhẹ nhàng, tâmtình phiền muộn lập tức dễ chịu hơn.
Tại sao có thể như vậy?
Hắn như bị điện giật mà thu tay lại, kinh ngạc nhìn tay phải của mình, lạinhìn khuôn mặt xinh đẹp đang say ngủ, đầu óc hắn bị làm sao thế nhỉ, hoặc vừarồi là ảo giác cũng nên.
“Khát… Khát…” Trong lúc ngủ mơ màng, nàng bỗng nhiên lẩm bẩm mấy câu vônghĩa, hắn không để ý tới, đứng dậy tính rời đi, cánh tay cắm ống truyền củanàng bắt đầu vung loạn trong không khí, chợt bắt lấy tay hắn, cầm lấy thậtchặt.
Chết tiệt, nơi này không phải phòng bệnh chuyên dụng dành cho khách VIP sao?Sao ngay cả một y tá trực đêm cũng không, nếu nửa đêm cô gái này gặp phải chuyệngì, bệnh viện này đừng có mơ tưởng hắn sẽ chi trả khoản tiền thuốc thang.
Hắn xoay người đang chuẩn bị cạy tay nàng ra, bàn tay to vừa chạm đến cánhtay nhỏ bé yếu ớt cắm ống truyền dịch lập tức không thể dùng sức, hắn theo bảnnăng một lần nữa ngồi xuống, tìm kiếm bông tròn ở tủ đầu giường, bình thườngbệnh nhân khi sinh bệnh một thời gian dài kông có ý thức, y tá đều dùng bôngtròn thấm nước rồi đặt lên đôi môi khô khốc của bệnh nhân.
Nhưng, chết tiệt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-roi-ma-vuong-tong-tai/1995911/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.