Xe vận tải chậm rãi lái ra sau nhà, lái xe Tiểu Lí xuống xe, mở thùng sau, MânHuyên cũng gia nhập hàng ngũ hỗ trợ, cẩn thận cầm từng hộp đựng bánh ngọt chovài nữ giúp việc.
Mân Huyên đang cầm một hộp bánh ngọt, một nữ giúp việc đã đi tới, “Lăng tiểuthư, tiểu thư của chúng tôi kêu cô đi qua.”
“Được, chờ tôi làm xong đống này, một hồi liền đi qua.” Mân Huyên vội vàng bêhộp, quản lí phái nàng tới đây đưa hàng, nàng cũng không dám nhàn hạ.
“Mân Huyên, bạn học gọi cô, cô đi đi, nơi này có tôi đâu, yên tâm đi, tôi sẽkhông nói cho quản lí.” Lái xe Tiểu Lí sảng khoái vỗ vỗ ngực sảng khoái, đánhtan băn khoăn của nàng.
Mân Huyên có chút ngượng ngùng, tay cầm hộp bánh đứng yên ở nơi đó.
“Đúng vậy, Lăng tiểu thư, cô đi theo tôi đi, tiểu thư chúng tôi hôm nay tâmtình không được tốt, đang còn sinh hờn dỗi trong phòng đâu.” Nữ giúp việc thấytình cảnh như vậy liền hát đệm bên cạnh.
Mân Huyên buông hộp bánh trong tay xuống, giao cho một nữ giúp việc bên cạnhkhác, “Được rồi, Tiểu Lí, phiền toái anh.”
Vừa nghe nói Chỉ Dao khác thường, nàng có chút lo lắng, bước nhanh theo nữgiúp việc đi vào nhà chính. Vừa rồi Chỉ Dao nói như đang khóc, dựa vào mấy nămhiểu biết, nàng biết Chỉ Dao từ nhỏ đã sống trong hoàn cảnh giàu có, tư tưởngthực đơn thuần, cả ngày vui vẻ, cơ hồ không thấy cô ấy có gì phiền não.
Không biết lúc này đây có chuyện gì khiến cô ấy không vui? Chẳng lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-roi-ma-vuong-tong-tai/1995816/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.