Mân Huyên lại bất đắc dĩ rút mấy tờ khăn giấy, lau đi nước mắt lan tràn trên mặtcho bạn, đúng lúc này, có tiếng đập cửa vang lên: “Tiểu thư, dưới lầu có điệnthoại, là cô gia tương lai đánh tới.”
“Không tiếp, không tiếp… Tôi chán ghét anh ấy… Tôi chán ghét Lạc ca ca… Côtránh ra, mau tránh ra…” Chỉ Dao buồn bực kêu to, khóc nức nở nháy mắt biếnthành khóc to, nước mắt tuôn ra như vỡ đê.
Thanh âm ngoài cửa đã biến mất, xem ra nữ giúp việc đi xuống đáp lại Doãn LạcHàn. Chắc chắn nữ giúp việc sẽ nói chuyện Chỉ Dao khóc trong phòng nói cho hắn,nếu hắn để ý Chỉ Dao, như vậy không biết hắn sẽ làm thế nào tiếp? Mân Huyênkhông khỏi đoán mò.
“Mân Mân, hu hu….” Chỉ Dao khóc không thành tiếng, chậm rãi dựa vào vai MânHuyên, “Nếu là cậu… Cậu sẽ làm thế nào… Cậu nói cho mình biết…”
Mân Huyên nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng Chỉ Dao, kiên nhẫn khuyên giải bạn, “Được rồi,Chỉ Dao, chỉ là lùi lại party thôi, anh ta cũng không nói gì hủy bỏ. Hiện tạikhông phải anh ấy gọi điện lại đây an ủi cậu sao, không thể không để ý tới ngườita, nói nữa, công tác của anh ấy bận rộn như vậy, cậu hẳn là phải hậu phươngvững chắc cho người ta, duy trì anh ấy mới đúng, mà không phải phát đại tiểu thưtính tình trong này, như vậy anh ấy sẽ càng cách xa cậu biết không? Đàn ông đềuthích các cô gái biết săn sóc, cho nên cậu đừng khóc, được không?”
“Thực, thực vậy chăng? Anh ấy thích các cô gái biết săn sóc, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-roi-ma-vuong-tong-tai/1995818/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.