Đuổi tới tòa soạn báo, nàng chỉ kịp nhìn thấy dòng người vừa thi viết đi ra,nàng muốn xông lên phía trước, nhưng người người không ngừng dũng mãnh tiến lênđẩy nàng ra một góc, nàng đặt mông ngồi xuống, liền biết lần này hoàn toàn ngâmnước nóng.
Vài phút trôi qua, tất cả mọi người rời khỏi, nàng đứng lên, lúc này có mộtngười phụ nữ mặc đồ công sở đi ra từ phòng hội nghị, nàng vội vàng tiến lên ngăncản đối phương.
“Thật có lỗi, quấy rầy một chút.” Nàng cười lễ phép, “Tôi tới tham gia thiviết, nhưng mà tôi có chút trì hoãn, đã tới chậm, cô xem có thể hay không…”
“Thực xin lỗi, tiểu thư, thi viết đã xong rồi.” Đối phương đẩy kính, hoàntoàn là bộ dáng giải quyết việc chung, “Nếu còn muốn gia nhập tòa soạn báo chúngtôi, mong cô năm sau lại đến.”
Những lời này không thể nghi ngờ là án tử hình với nàng, Mân Huyên gục đầuxuống, tránh ra, tiếng giày cao gót đều đặn của đối phương dần xa.
Ngẩng đầu nhìn hành lang không một bóng người, đến bây giờ nàng còn có điểmkhông thể tin được, chính mình thế nhưng bỏ cơ hội tốt như lần này, hiện tại chỉcó thể hi vọng vào tạp chí kia, mong có thể có tin tức tốt.
Đều là cái tên kia làm hại, hắn nhất định là cố ý làm như vậy, nàng phẫn nộchạy ra tòa soạn báo, thật muốn bây giờ tiến lên nhéo áo hắn, hung hăng cho hắnhai đấm.
Sau đó cái gì cũng không quan tâm, mặc kệ cô nhi viện chết sống, mặc kệ ba bangày càng già cả, không bao giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-roi-ma-vuong-tong-tai/1995814/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.