"Còn anh là ai?" Sau khi lấy lại được một chút bình tĩnh, vì đã biết trước nên cô rất dễ bình tĩnh trở lại. Cô phải chắc chắn rằng kẻ này an toàn có thể tin cậy hợp tác.
"Tôi là em trai của chị Thanh, người hầu thân cận của Tuyết Ánh phu nhân. Nhiếp Hùng năm đó đã từng cưỡng bức chị tôi rất nhiều lần. Mà sau khi bố mẹ cô chết, Bạch Mai cũng cho người giết chị của tôi, tôi may mắn sóng sót" Giọng hắn ta có phần tức giận rơi vào hồi ức.
"Thế rồi ngay sau đó anh đột nhập vào Nhiếp gia à" Anh Lạc tiếp lời.
"Đúng, tôi đã nhận nhục chịu đựng, được chính kẻ thù bồi dưỡng suốt 18 năm trở thành thuộc hạ thân cận nhất của hắn. Nhưng tôi lại phát hiện ra được một điều..."
"Có phải là Bạch Mai còn khó đối phó hơn hắn không?" Anh Lạc phì cười, cô đã sớm biết được như vậy từ rất lâu.
"Đúng vậy, sau lưng bà ta còn một thế lực nào đó, tôi không thể nào điều tra ra được, điều duy nhất tôi có thể điều tra được trong 18 năm qua chính là chuyện của gia đình cô, tôi luôn chờ cơ hội để cô tự nhận ra rất lâu rồi. Mãi đến hôm cô đứng trước cửa phòng bệnh của Nhiếp Hùng tôi mới có thể chắc chắn đã đến lúc rồi"
"Anh chắc chắn muốn cùng tôi hợp tác? Tôi không có thế lực che chở, cũng không có năng lực bảo vệ bản thân. Anh lại tin tưởng như vậy sao?" Cô khá là kinh ngạc hỏi anh ta.
"Có thể,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-nuoi-doi-em-lon-nhe/2452222/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.