Lại do dự, cô đứng thừ mình trước cánh cửa 1314. Nếu là trước đây cô nhất định sẽ đẩy cửa dứt khoát đi vào trong xem Tần Tinh muốn cho cô thấy cái gì. Nhưng giờ đây cô lại do dự cực kì, tâm tình lại có chút xúc động.
Nhưng cuối cùng bàn tay nắm thẻ mở phòng vẫn là đưa lên. Âm thanh 'tít tít' trong không gian hoàn toàn vắng lặng ở bên ngoài càng khiến lòng người thêm rối rắm, cánh cửa bật ra. Qua khe cửa ánh sáng của đèn bên trong hắt ra bên ngoài, Nhiếp Anh Lạc chầm chậm hít thở thật sâu đưa cánh tay bé nhỏ lên đẩy cửa bước vào trong.
Còn chưa bước sâu vào trong cô đã ngửi thấy mùi trầm hương quen thuộc trên người anh, là do đích thân cô chưng cất nên dĩ nhiên còn sẽ có một mùi đặc thù riêng của nó. Nhưng nó bây giờ lại xen lẫn thêm mùi nước hoa nồng nặc của phụ nữ khiến trái tim cô nhói lẻn.
Không chừng chờ gì nữa cô nhanh chân bước vào sâu bên trong, bất ngờ đôi chân cứng ngắc, đứng yên lặng như trời trồng. Cảnh tượng trước mắt làm cho trái tim cô nhói lên từng hồi co rút.
Mà từ bên ngoài, không biết từ lúc nào mà rất nhiều phóng viên, nhà báo cầm trên tay máy ảnh xông thẳng vào trong. Lại không biết là vô tình hay cố ý mà có một người đi ngang còn chen lấn khiến cô đang đứng bất động thanh sắc bị đẩy qua một bên ngã ngồi xuống đất.
Tiếng máy ảnh 'tách tách' liên hồi khiến cho hai người lõa thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-nuoi-doi-em-lon-nhe/2452146/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.