Kể từ hôm đó Anh Lạc hết ăn rồi lại ngủ, cô nhất định không được gục ngã tại đây. Cô còn phải dưỡng sức đối phó với những người kia, vì nếu như cô không động chạm đến bọn họ thì bọn họ sẽ buông tha cho cô sao, vả lại thù nhà cô nhất định phải từ từ đòi lại.
Không biết vì sao hôm nay trong lòng cô lại luôn dấy lên một nỗi bất an không thể xác định, cũng không biết tại sao trái tim trong lòng ngực của cô cứ luôn không kiềm chế được mà hồi hộp, nói đúng hơn là vì sợ hãi một thứ gì đó mà ra.
Cô đang ngồi thơ thẩn trước cửa sổ phòng mình, từ ngoài cửa Nhiếp Khuynh Ngang bước vào.
"Em đi chuẩn bị một chút, hôm nay về nhà chính có chút chuyện" Anh đút tay vào túi tâm trạng đang rất vui vẻ vì Bạch Mai hôm trước đã nói chuyện tử tế với anh, bà ấy đã chấp nhận cô, hôm nay về cũng xem như là ra mắt trước, dù gì cũng là lần đầu ra mắt vọ với gia đình nên một ông chú gần 40 tuổi như anh cũng rất hồi hộp. Còn Dương Dĩnh thì đã sớm bị anh chèn ép đến bù đầu tóc rối lo chuyện gia đình rồi.
Anh Lạc lúc này mới nhếch môi khinh bỉ, biết ngay mà trở về đó tinh thần của cô mà không bất an thì chính là có chuyện đấy.
Thấy thái độ hờ hững cùng vẻ mặt của cô Nhiếp Khuynh Ngang mới nhớ đến việc ai là người năm đó đã hãm hại bố mẹ ruột của cô. Đúng là khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-nuoi-doi-em-lon-nhe/2452123/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.