Khi cô đặt một nụ hơn nhẹ lên trán Tần Tinh, Nhiếp Khuynh Ngang cũng đã đi đến. Anh nắm lấy cánh tay kéo mạnh cô đứng lên.
"Nhiếp Anh Lạc, em và hắn ta rốt cuộc có quan hệ gì?" Giọng của anh lạnh đến cực điểm, hơi thở nguy hiểm, áp sát tỏa ra từ người anh khiến cho người đúng bên cạnh cũng phải rùng mình.
"Đừng tự thêm họ của các người vào tên của tôi" Cô lại mặt không cảm xúc, nước mắt rơi tự do gỡ bàn tay đang nắm chặt bắp tay của mình.
"Em và hắn có phải là cùng một giuộc không, em có biết hắn là người của ai không, hắn đã lẻn vào Nhiếp gia hơn chục năm như vậy, em có biết là vì sao không, vì hắn..." Anh tức giận gầm lên.
"Đủ rồi, xin anh để tôi yên có được không?" Cô yếu đuối cắt ngang lời nói của anh.
Hai mắt nhìn nhau một như băng hàn, một như làn nước mùa thu xinh đẹp. Anh có thể nhìn được sự trống rỗng hoàn toàn của cô trong đó, bất lực buông cánh tay thả cô ra.
Cô ôm sát đầu của Tần Tinh, miệng cứ lẩm bẩm:
"Bây giờ để em đưa anh đi nhé, về với chị Thanh - chị gái của anh nhé. Thay em gửi lời chào đến chị ấy, à nếu anh gặp bố mẹ em thì xin hãy nói với bọn họ, Trang Anh Lạc - con gái của bọn họ những năm qua không có sự chăm sóc của bọn họ sống rất tốt"
"Ngang này, có phải còn bị lầm tưởng không, rõ ràng nó yêu Tần Tinh kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-nuoi-doi-em-lon-nhe/2452121/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.