6. Tôi nhanh chóng dùng Tiểu Linh* gửi tin nhắn cho mẹ: gấp gấp gấp, mau đến cửa Nam nhỏ.
Nhưng bà ấy lại chậm chập không trả lời lại.
Chẳng lẽ vận mệnh sắp đặt muốn hai người họ tự gặp nhau mà không thể thông qua tôi sao?
Trong khi tôi đang suy nghĩ, tiếng nhạc êm tai truyền vào màng nhĩ.
"Có phải là anh đã hứa quá nhiều, hay là do những thứ mà anh cho vốn đã không đủ..."
Giọng hát của ca sĩ ở bên đường giống như là âm thanh của thiên nhiên, khả năng kiểm soát độ cao của âm thanh này, có thể hạ gục được đám ca sĩ ở năm 2022.
Mọi người lần lượt dừng lại bước chân đang trở về nhà ăn cơm, dừng chân lại lắng nghe.
Tiếng ca trầm thấp và êm dịu, còn mang theo chút cảm giác xưa cũ kỳ ảo, khiến bài hát có vẻ rất nặng nề, rất thê lương.
Tôi liều mạng muốn xem xem anh giai bên đường trông như nào, nói không chừng chính là siêu sao trong tương lai.
Không nhìn thì không sao, vừa thấy một cái là bị dọa hết hồn.
Người ngồi bên đường đàn hát chính là Tạ Vũ.
Ngón tay thon dài, lạnh lùng, trắng trẻo của chú ấy theo tiết tấu mà gảy đàn ghita, xương cổ tay gầy gò nhô lên.
Vài sợi tóc trước trán bị gió thổi loạn lên, con ngươi tăm tối ẩn giấu dưới bóng mờ của lông mi, thâm thúy vô cùng.
Dưới ánh đèn đường màu hoàng hôn, ngũ quan tuấn lãng của chú ấy cực kì hấp dẫn tầm mắt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-me-thanh-bac-cua-toi/3328039/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.