8. Trên đường về kí túc xá, bỗng nhiên tôi nhớ ra vẫn chưa cảm ơn Tạ Vũ vì ra mặt thay tôi.
Nghĩ lại lại nhớ đến ông ba nhát gan kia của tôi.
Ông ấy còn lừa tôi là hồi còn trẻ là trùm trường của đại học Bắc Kinh nữa! Căn bản chính là một kẻ nhát gan.
Mới vừa đi đến gần cổng trường thì nhìn thấy mẹ tôi với vẻ mặt thiếu nữ đang độ tuổi xuân thì đứng ở trong gió trông về nơi xa.
Tôi nhìn theo ánh mắt của mẹ tôi, đúng như dự đoán, là bóng lưng của ba tôi.
Phát triển nhanh như vậy sao?
Tôi không hiểu, thành thật đặt câu hỏi: "Lúc đánh nhau anh ta nhát gan như vậy, rốt cuộc cậu thích anh ta ở điểm gì?"
Mẹ tôi nghiêm túc trả lời: "Thích cậu ấy ở điểm co được dãn được."
Vậy nên, mẹ đang thừa nhận mẹ thích ông ấy rồi?
Ặc, đây là ngày đầu tiên hai người quen biết có được không?
Sau khi trở về kí túc xá, tôi nhẹ giọng hỏi mẹ tôi về chuyện của bà ấy và Tạ Vũ.
Mẹ tôi đang chuẩn bị bôi kem dưỡng da ngẩng lên liếc nhìn tôi một cái.
Lòng tôi trống rỗng mà cúi đầu.
Mẹ tôi không chút để ý mà kể cho tôi nghe về quá khứ của bà ấy và Tạ Vũ.
"Cũng chẳng có gì, lúc cậu ta học cấp 3 cực kỳ lầm lì, độc lai độc vãng, tớ cảm thấy cậu ấy rất lợi hại nên đã chủ động đề nghị yêu đương thử. Sau đó thì..."
Lầm lì? Thử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-me-thanh-bac-cua-toi/3328040/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.