Mai Vô Quá biết tâm tình tiểu nha đầu đang không tốt, cố ý dắt nàng lượnquanh mấy con phố xa, giống như đi dạo phố, thay đổi không khí. Mai VôQuá đang đi, đột nhiên trước mắt xuất hiện một bóng người quen thuộc. Là tiểu thiếp của Sa Hổ, nữ nhân từng tới phòng giam thăm tù. Tiểu thiếpSa Hổ nhìn xung quanh một hồi, ôm một bọc quần áo đi vào một cửa hiệucầm đồ.
Mai Vô Quá cố ý bước chậm lại, lúc đi ngang cửa hiệu cầm đồ bỗng nghe được bên trong truyền đến câu nói ngắt quãng ‘đáng chết,được có trăm lượng’, Mai Vô Quá cười khẩy, chính thê Sa Hổ thừa dịptrong lúc hắn ngồi tù thì bán nhà cửa ruộng vườn đổi lấy tiền, thiếp của tiểu tử này lại nhìn như toàn tâm toàn ý đối với hắn, còn tới tận phòng giam kể khổ, thật ra chính là muốn từ miệng Sa Hổ moi ra vị trí cất khế ước mua bán nhà cùng sản nghiệp tổ tiên. Mặc dù thămdò không ra nhưng vẫn chưa từ bỏ ý định, vì vậy mang kim ngân tài vậttrong nhà đi cầm, bất cứ lúc nào cũng sẵn sàng cuốn gói ra đi.
Mai Vô Quá có chút hả hê khi nhìn thấy thảm cảnh của tên Sa Hổ phóng đãng,dĩ nhiên những thứ này không hề có căn cứ, chỉ là bằng suy đoán. Đúnglúc này, một phụ nhân bộ mặt hung tợn dẫn theo mấy gia nô không biết từchỗ nào đi ra, xông vào tiệm cầm đồ, lúc sau nghe thấy tiếng mắng chửivà tiếng đánh đập truyền ra. “Đồ tiểu tiện nhân, trộm đồ trong nhà mangđi cầm, lão gia còn chưa chết, ngươi lại làm như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-khoai-tuong-cong-thang-chuc-ky/1579980/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.