Tô Tử Dương kinh ngạc nhìn bàn đồ ăn sáu món một canh trước mắt, suýt chút nữa tròng mắt lọt ra ngoài.
Lăng khốn nạn vậy mà thật sự làm được! Vẫn là như thế này... Màu sắc hương vị đều có đủ!
Lăng Triển Dực mặc tạp dề, làm bộ làm tịch bày biện chén đũa, biểu tình trên mặt không chê vào đâu được, anh ôn nhu nói: "Tử Dương, đói bụng chưa? Nếm thử xem, không hợp khẩu vị thì nói anh đi làm lại."
"Mấy cái này... Đều là anh làm?" Tô Tử Dương nhận đôi đũa Lăng Triển Dực đưa qua, vẫn có chút khó tin như cũ.
Tên này rõ ràng là đại thiếu gia mười ngón tay chưa từng chạm qua việc nhà, sao có thể làm ra một bữa ăn quyến rũ như vậy?
"Ừ, không sai, mau nếm thử xem tay nghề của anh thế nào!" Lăng Triển Dực mặt dày thừa nhận, sau đó thúc giục nói.
Tô Tử Dương liền gắp một miếng cá, vừa định đút vào miệng thì Lăng Triển Dực chặn lại nói: "Đợi đã! Anh giúp em xem coi có xương không, coi chừng bị hóc!"
Vì thế Lăng Triển Dực lấy vài miếng cá lựa xương, sau đó mới đặt vào chén cơm trước mặt Tô Tử Dương: "Bây giờ được rồi, ăn đi."
Tô Tử Dương cắn hai cái, liên tục gật đầu: "Ừm ừm, mùi vị không tệ..."
Lăng Triển Dực nghe cậu khen, trong bụng nở hoa, làm như đồ ăn này thật sự là anh làm. Có điều sau đó anh lập tức có chút chột dạ.
Bởi vì Tô Tử Dương ăn mấy món khác, hồ nghi hỏi: "Anh sẽ không lợi dụng lúc tôi ngủ rồi gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-day-deo-can-anh-chiu-trach-nhiem/646134/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.