Tô Tử Dương vẫn không để những lời Lăng Triển Dực nói trong lòng như trước.
Hôm nay cho anh vào nhà đã là ân sủng lớn nhất của cậu, anh còn muốn mỗi ngày tới đây dây dưa không dứt?
Lăng Triển Dực thu dọn chén đũa xong, rời đi như đã hẹn. Điều này lại ngoài dự đoán của Tô Tử Dương, cậu vốn tưởng rằng tổng tại đại nhân kiêu ngạo này sẽ tìm mọi cách để ở lại lâu hơn một chút đó. Không ngờ anh lại ngoan ngoãn rời đi như thế.
Tô Tử Dương ở nhà một mình, bắt đầu buồn chán đùa nghịch thiết bị chụp ảnh.
Cậu vén áo lên một tí, sau đó lộ ra cái bụng nhô lên, ống kính máy ảnh đã điều chỉnh xong, cậu ôm bụng đi tới đi lui mấy bước, trong miệng lẩm bẩm giải thích: "Bảo bối, con có nhìn thấy không? Bây giờ con còn ở trong bụng ba, vẫn còn nhỏ như vầy, baba sẽ cố gắng ăn uống, cung cấp đủ dinh dưỡng cho con, để con mau lớn, chờ lúc con sinh ra sẽ lớn như thế này..." Cậu đứng yên, dùng tay mô tả hình hài lớn nhỏ của em bé, hơi mỉm cười "Baba yêu con, con phải ngoan ngoãn nhé."
Không biết đứa bé nghe có hiểu không, khẽ động đậy trong bụng Tô Tử Dương, rất nhanh lại im bặt.
Tô Tử Dương quay xong phần của hôm nay, cất thiết bị đi, đi bộ tiêu thực vài vòng trong phòng, vận động một lát, sau đó lại nằm lên giường chuẩn bị nghỉ ngơi.
Dù sao cũng là người mới xuất viện, sinh lực lớn cách mấy lúc này cũng mệt mỏi. Đầu vừa dính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-day-deo-can-anh-chiu-trach-nhiem/646135/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.