Bạn muốn hỏi tại sao Lăng Triển Dực làm thế nào biết được người nhìn trộm là Tô Tử Dương hả, bóng đen phản chiếu trên cửa phần eo phồng lên một cục, không phải cậu thì có thể là ai?
Vốn dĩ Tô Tử Dương nằm trên giường một lúc rồi chuẩn bị đi ngủ, kết quả nghe được tiếng xắt rau củ từ nhà bếp vang lên đều đặn, cảm thấy không thể tưởng tượng được, chẳng lẽ Lăng khốn nạn thật sự biết nấu ăn?
Không thể nào...
Anh là cái loại người kiêu căng ngạo, sao có thể biết nấu ăn.
Tô Tử Dương nghĩ thế nào cũng không thể tin tưởng được, cuối cùng thật sự nhịn không được, lén lút lại đây nhìn trộm.
Lăng Triển Dực thái dao thiệt là vang, hơn nữa nghe chắc kỹ thuật xắt rau cũng không tệ, nghe một lúc, tiếng vang cũng chưa ngừng lại, cực kỳ thuần thục.
Tô Tử Dương là nhìn lén nên thấy cũng không rõ lắm, cậu xem một lát thì thấy thật vô nghĩa nên lại về ngủ tiếp.
Lăng Triển Dực vén tay áo lên lau mồ hôi, rốt cuộc vật nhỏ này cũng không nhìn nữa, thật là hồi hôp chết đi được.
Lăng Triển Dực thở phào một hơi, ném mấy miếng khoai tây vụn bị anh băm đến méo mó không được như hình sợi vào thùng rác,, rồi nhìn bắp cải bên cạnh bị anh xé thành một đống lộn xộn, cá là vừa mới lấy ra từ ngăn đông, cứng ngắc không biết phải bắt tay làm như thế nào, cà rốt cũng thành mảnh vụn như khoai tây...
Tóm lại nhà bếp hỗn độn, dường như là không có món ăn nào làm được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-day-deo-can-anh-chiu-trach-nhiem/646133/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.