"Mẹ, hôm qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Trường An mang đôi mắt hoa đào giống người nào đó nhìn ta không chớp mắt, ánh mắt lo lắng.
"Không có gì, chỉ là có một người tới cửa tìm mẹ hỏi chút chuyện." ta xoa xoa mái tóc mềm mại của nó: "Nếu như, mẹ là nói nếu như, cha đẻ của Trường An tìm tới cửa, Trường An sẽ đi với cha, hay là lựa chọn tiếp tục đi theo mẹ?"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Trường An lập tức nghiêm túc: "Nghĩa là người hôm qua là cha của Trường An tìm tới sao?"
Ta thở dài, có đôi khi sinh ra đứa con quá thông minh chưa hẳn là chuyện tốt.
“Chủ nhân chiếc xe ngựa hôm trước chúng ta đụng phải chính là cha con.”
Trường An mở to hai mắt, vẻ mặt không thể tin, không dám tin.
Lại nghiêng đầu: "Nhưng tại sao bây giờ cha và mẹ không thể ở bên nhau, tại sao nhất định phải chia tay?"
Không phải là chuyện không ở bên nhau, mà là chuyện có thể ở bên nhau hay không.
Với thân phận của Thẩm Cảnh Hành, chính thê mà hắn cưới sau này nhất định là thế gia đích nữ có thân phận tôn quý, còn một nữ tử thương nhân thân phận thấp kém như ta, ngay cả trắc phi cũng không thể trèo cao. Cùng lắm thì làm thiếp thất.
Nhưng ta không thể làm thiếp được.
Càng chịu không nổi sau này ở trong nhà Trường An không chỉ vĩnh viễn thấp hơn con của người khác một bậc, còn phải lục đục với các đệ đệ của mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-cha-giu-con/3575189/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.