Đông Nhi kinh ngạc nhìn Chiết Tử Du, Chiết Tử Du nhẹ thở dài: "Dương tướng quân… trúng tên trong mắt, trong mũi tên lại có độc, bất tỉnh hôn mê mãi không tỉnh, quân bị tản ra tán loạn, đỡ Dương tướng quân vội vàng quay về Lân Châu".
Chiết Ngự Huân phẫn nộ nói: " Hắn bị thương nặng, ta không muốn hắn về Lân Châu, nhưng có bao nhiêu tin tức báo lại cho chúng ta? Nếu để hắn ở Lạc Đà Lĩnh thì hắn đã có thể trốn đi, để lại toàn bộ cho Lý Kế Quân. Lý Kế Quân đánh lén Ngân Châu, may mà Đinh tiên sinh về kịp nên Ngân Châu mới không bị mất. Nhưng lại…
Haizz, Lý Kế Quân tập kích Ngân Châu cũng không nói nữa. Nếu như lúc đó chúng ta không thiêu đốt kho lương của Lý Quang Duệ thì lão tam cũng không bị gặp khó khăn, trong lúc hỗn độn lại hồ đồ giết chết người ngựa của Lý Kế Quân, đến nay tan tác ngàn dặm, người phải chạy tứ phương là chúng ta rồi. Dương Sùng Huấn, đúng là kẻ thất phu!"
Chiết Ngự Huân càng nói càng tức giận, không thể kiềm chế được. Một tên thân binh vội nhẹ nhàng chạy tới bên trướng, thấy đại soái đang tức giận, hắn vội nhìn về phía Chiết Tử Du, không dám mở miệng nói, Chiết Tử Du bèn hỏi: "Có chuyện gì?"
Tên thân binh đó vội chắp tay bẩm báo: "Bẩm đại soái là Ngũ công tử,bốn vị tướng quân Lý An, Dương Tiểu Ma, Dương Đại Bảo, Lô Vĩnh Nghĩa ở dưới trướng Dương tướng quân tại Lân Châu xin yết kiến".
Chiết Ngự Huân phẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bo-sinh-lien/3085761/chuong-486.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.