[SPOILER]
Nhất Đông bó bó thuốc, gánh trên vai từ Liêu Hạ đến bên bờ sông mới hạ xuống, đang muốn xuống bờ sông rửa mặt thì đột nhiên nhận ra có bóng người, nàng lập tức cảnh giác, tay nắm chặt bó thuốc, hỏi: "Ai?"
Nữ Anh cũng không biết đã đi bao lâu mà vẫn không thấy bóng người, đang sức cùng lực kiệt, đột nhiên nhìn thấy đối diện bờ bên kia có bóng người, không nén được vui sướng mà vội nói: " Đại tẩu, mẹ con chúng tôi trên đường gặp đạo tặc, do quá hoảng sợ mà chạy bán sống bán chết rồi lạc đường, xin đại nương rộng lượng chỉ cho chúng tôi một con đường thoát".
Tiểu Đông quan sát một lượt, đối diện với hắn là một thiếu phụ hết sức xinh đẹp, trong lòng ôm một đứa trẻ, vừa nhìn thấy đã biết đó là phu nhân của một nhà giàu có. Sự cảnh giác trong lòng đã vơi bớt đi nhiều, hắn thăm dò một chút rồi kinh ngạc hỏi: " Gặp phỉ đạo? Cô từ đâu tới th ế, ở vùng này cách đây mười dặm rất khó gặp người ở, cô đã chạy tới nơi này rồi".
Chu Nữ Anh đang vô vọng chợt trông thấy có người, vui mừng khôn xiết, mãi bấy giờ mới bình tĩnh lại, đột nhiên nhớ tới rất nhiều lời đồn đại. Người ở vùng văn minh thường hay thích hay chê trách kẻ ở vùng lạc hậu là ngu muội và dã man, những người hành hương ở miền núi giết người diệt khẩu, thậm chí lấy thịt người làm bánh bao, có khi trong vòng một trăm dặm xảy ra một lần, hoặc chục năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bo-sinh-lien/3085758/chuong-484.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.