Dương Hạo nhận được lời mời, đầy một bụng kinh ngạc chạy tới phủ của La Khắc Địch. La Khắc Địch đứng ở ngoài cửa nghênh đón, vừa thấy hắn liền mỉm cười vái dài: "Dương sứ giả, hôm nay mạo muội gửi lời mời, được ngài nể mặt nhận lời, La mỗ cảm kích vô cùng. Nào nào nào, mời đại nhân vào trong."
Dương Hạo thấy bên cạnh hắn đứng mấy gia nô Khiết Đan đỉnh đầu trọc lốc, thắt bút xung quanh, cũng giả vờ như lần đầu tiên gặp nhau, mỉm cười hoàn lễ: "La tướng quân khách khí rồi, không biết tướng quân hôm nay mời bản quan đến là vì chuyện gì?"
La Khắc Địch nói: "La mỗ vốn là người Trung Nguyên, rời gia hương lâu rồi, giờ Dương đại nhân từ cố hương tới, La mỗ nhớ nhung cố thổ cố nhân, đặc biệt bày rượu cùng đại nhân ẩm yến, hỏi tình hình ở gia hương thôi chứ không hề có ý gì khác. Ha ha, đại nhân cứ yên tâm."
Hai người sánh vai ngồi xuống, đuổi gia nô ra, Dương Hạo liền nhíu mày, thấp giọng nói: "Chúng ta đường hoàng gặp nhau như vậy, không sợ người khác dị nghị ư?"
La Khắc Địch liếc gia nô đứng hầu ở cửa, nói khẽ: "Dẫu sao thì vài ba ngày nữa chúng ta cũng rời khỏi đây gì, sợ gì người ta dị nghị, vả lại ta là người Trung Nguyên, mời người cố hương tới gặp mặt uống rượu cũng là điều hợp tình hợp lý, nếu như tị hiềm không mời, e rằng ngược lại sẽ khiến người ta hoài nghi đó."
Dương Hạo lắc đầu cười khổ: "Huynh có đạo lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bo-sinh-lien/3085559/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.