Dương Hạo nghe Mục Thanh Tuyền nói mấy câu, không chịu nổi nữa, hắn lập tức ra chỗ xe, đi thẳng đến tri phủ nha môn, lại lệnh cho Bích Túc, Mục Vũ chia nhau đi tìm các quan, hẹn đến gặp mặt ở tri phủ nha môn. Dương Hạo ngồi xe đến tri phủ nha môn, phủi sạch quần áo, thay quan bào, đi thẳng đến đại đường. Nhóm người phụ tá tri phủ là Phạm Tư Kỳ và Bôi Bằng Vũ lúc này cũng đã nghe được tin mà đến.
Dương Hạo thấy các quan chưa đến, liền hỏi phụ tá tri phủ: "Nghe nói họ hàng của Mộc đoàn luyện sứ tìm nơi nương tựa trên thảo nguyên? Dân số khoảng bao nhiêu, giờ bố trí ra sao?"
Bôi Bằng Vũ vội nói: "Đúng vậy đại nhân, họ hàng của Mộc đoàn luyện sứ đã nghe tin mà đến nương tựa, ước tính có khoảng 1322 lều, 5446 người, trong đó phụ nữ, trẻ em và người già đã bố trí ở sau cốc, đào hầm trú ẩn, xây dựng lều lán cho bọn họ ở, tộc người đó mang theo rất nhiều trâu dê ngựa, để tiện cho chăn thả, người già chăn thả ở ngoài bãi cỏ cách cốc hơn mười dặm, xây dựng lều trại chăn thả ở đó".
Lô Lĩnh cốc nói là một cốc, đó là vì ngoài phía trước có lối ra, thì xung quanh đều là dãy núi bao quanh. Sơn cốc này uốn lượn theo từng khúc, thế núi kéo dài về phía sau, nó không phải là một con đường thẳng tắp. Chỗ rộng nhất trong sơn cốc là mười lăm, mười sáu dặm, chỗ hẹp nhất chỉ có năm sáu dặm, qua tri phủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bo-sinh-lien/3085173/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.