Đường Diễm Diễm ngồi ở ngoài hành lang, ôm lấy cái bát ngọc ở trong lòng, lắc lắc, háo hức nói:
"Tiếp, nói tiếp đi, sau đó thì thế nào?"
Ngồi cạnh bên cạnh nàng là Đường Uy, giữa hai người có một cái ghế nằm, một lão thái thái tóc trắng xóa, phủ một thảm lông lạc đà trên hông, đang ngủ gà ngủ gật.
Đường Diễm Diễm lúc này đang chế son, như hộ giàu giống Đường gia, là nơi sản xuất son nổi tiếng, đàn bà của phủ thích dùng son tự mình chế. Son này đều là dùng hoa có trong từng mùa như hoa đào, hoa tử, hoa hồng lam, hoa hồng, hoa tường vi, hoa lựu... Vo sạch, chưng với hoa lộ mà thành, một khi dùng, chẳng những tươi đẹp lạ thường, mà còn có vị ngọt.
Son như vậy là sản phẩm tinh khiết từ thiên nhiên, có thể ăn được, Giả Bảo Ngọc thích ăn son trên miệng người khác đó thôi, chính là vì nó là được làm thành từ các loại hoa. Nếu như đổi với những loại sản phẩm hóa trang cao cấp hiện nay có chì thì nó có một yếu tố kích thích sinh dục cao, hắn dám ăn, không trúng độc mà chết, thì cũng trở thành tên ái nam ái nữ.
Đường Uy xua tay nói:
"Thế còn sau đó thì sao. Kiếm pháp của Dương Hạo ngươi cũng đã gặp, võ công vốn không thấp hơn Dật Vân ngươi, Dật Vân lại uống quá nhiều đầu óc quay cuồng, làm sao mà là đối thủ của hắn được. Theo tiểu nhị kia nói, kỳ thực hai người không đấu nổi hai chiêu, hắn lúc đó mới vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bo-sinh-lien/3085172/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.