Rạng sáng ngày hôm sau, Hoàng thượng bắt đầu sốt cao, vốn dĩ bệnh thương hàn của ông còn chưa khỏi hẳn, nhiều ngày nay bi thương cùng tức giận đan xen, long thể càng ngày càng không khỏe. Vừa uống xong dược của Thái y viện đưa đến, đang chuẩn bị đi ngủ thì chợt nghe thấy Mạc Ngôn ngoài cửa đang nhỏ giọng nói gì đó, vì vậy cất tiếng hỏi:
"Ai ở bên ngoài?"
Mạc Ngôn lập tức tiến vào, cúi người đáp:
"Bẩm Hoàng thượng, là Hoắc Chỉ huy sứ."
Hoàng thượng xoay người lại, giọng nói lạnh hẳn đi:
"Đã bắt được tên giặc cướp kia rồi?"
"Đúng ạ. Giặc cướp đã nhận tội, Hoắc Chỉ huy sứ đến xin ý chỉ của Hoàng thượng."
"Cái này còn phải hỏi?" Hoàng thượng cả giận, nói: "Thiên đao vạn quả, xử tử lăng trì!"
Mạc Ngôn cúi đầu đứng im tại chỗ, nói tiếp:
"Chỉ huy sứ nói, ngoại trừ chuyện sát hại Yến Vương phi, còn đào được từ trong miệng tên giặc cướp kia vài chuyện khác, cần bẩm báo với Hoàng thượng gấp."
Hoàng thượng chống tay xuống giường ngồi dậy:
"Cho hắn tiến vào đi."
Mạc Ngôn bước qua kê một cái gối mềm sau thắt lưng ông, ở bên kia Hoắc Bắc Lương đã bước vào trong tẩm điện, quỳ gối xuống hành lễ rồi nói:
"Ty chức bái kiến Hoàng thượng, chúc Hoàng thượng vạn an."
Hắn ta dùng hai tay trình tông án lên, nói:
"Giặc cướp Tưởng Liên thú nhận thẳng thắn những tội ác đã làm, còn đây là lời khai do chính tay Tưởng Liên viết, xin Hoàng thượng xem qua."
"Một tên mãng phu, ai thèm nhìn chữ do gã viết!" Hoàng thượng trách mắng:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyxdoan-ngon-quan-son-tuu/953211/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.