Trong phủ Yến vương đã treo đầy cờ tang, linh cữu của Vạn Thanh Âm được đặt giữa chính sảnh, Tạ Ngật nửa quỳ nửa ngồi trước quan tài tận đến khi màn đêm buông xuống. Cả một ngày dài, hắn ta chưa uống lấy một giọt nước, cũng chưa nói quá vài lời đôi câu. Hắn ta như bị rút cạn linh hồn biến thành một con rối gỗ, đến ngay cả nước mắt cũng không chảy ra được.
Thái tử tiêu diệt thổ phỉ ở núi Tây Phong, thủ đoạn tàn nhẫn, hắn ta không cam lòng nhìn Thái tử mượn việc này giành được công lớn, vì thế sai người âm thầm thả cho thủ lĩnh của đám cường đạo kia chạy thoát. Mặc dù thủ hạ đã sớm báo cáo với hắn ta rằng tên thổ phỉ kia chạy trốn về hướng Kiến An, mặc dù hắn ta đã sớm dự cảm được rằng kẻ đó đến Kiến An là để báo thù, mặc dù Tạ Doãn đã nhắc đi nhắc lại rằng chiêu rút củi dưới đáy nồi này vô cùng mạo hiểm, hắn ta vẫn khăng khăng làm theo ý mình. Hắn ta nghĩ rằng cùng lắm thì tên thổ phỉ kia sẽ giết mấy gã phú thương ở Kinh thành hoặc vài quan viên triều đình cho hả giận, ồn ào lớn chuyện, vả mặt Thái tử thật đau, hắn ta sẽ đứng ra giải quyết. Như vậy Hoàng thượng sẽ biết, Thái tử không kham nổi việc lớn, nếu muốn được việc, chỉ có thể trông cậy vào hắn ta thôi.
Nhưng vì sao tên thổ phỉ kia lại giết Thanh Âm?
Nàng chỉ là một nữ tử vô tội chuẩn bị trở thành mẫu thân, nàng thiện lương như vậy, thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyxdoan-ngon-quan-son-tuu/953210/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.