Một tuần sau, lúc Vương Nhất Bác bước lên cân, người đại diện có cảm giác trên thế gian này không có ai có thể dễ thương hơn Tiêu Chiến nữa. Làm thế nào mà chỉ một tuần đã khiến bộ xương di động này tăng thêm mười cân chứ. Là mười cân lận đó! Vậy là không cần phải lo về bộ phim chiếu mạng nữa rồi. Tiếp theo đây chỉ cần làm sao cho khuôn mặt lại quay về cái vẻ đẹp trai trắng mềm như hồi xưa là được.
Những ngày nghỉ ngơi kết thúc. Tháng sau Vương Nhất Bác có lịch đi quảng bá cho phim điện ảnh lẫn phim truyền hình. Ngồi trên xe, hắn trưng ra vẻ mặt buồn phiền hờn dỗi. Người đại diện hỏi, "Sao thế? Mấy ngày nghỉ không vui à? Trông mặt dài cả ra thế kia."
"Ngày nghỉ rất vui, hết rồi cảm thấy rất không vui."
Người đại diện: "Thì cũng phải đi làm chứ. Tính hít khí trời để sống hay gì."
Vương Nhất Bác gật gù, rồi nhổm người dậy, nhận cuộc gọi từ Tiêu Chiến, "Tối nay mọi người rủ nhau liên hoan, hỏi là em có tới không?"
Vương Nhất Bác quay sang nhìn người đại diện: "Tối nay có lịch gì không?"
"Không có. Sao thế?"
Vương Nhất Bác trả lời trong điện thoại, "Gửi địa chỉ cho em đi. Hiện giờ em phải lên công ty đã, lát sẽ qua đó."
Cúp máy xong hắn mới quay sang thông báo cho người đại diện, "Công ty tổ chức liên hoan."
Người đại diện: "Chị đưa qua đó. Rồi đón sao?"
Vương Nhất Bác suy nghĩ một chút: "Thôi chị chờ đi, có gì em gọi."
Nghe như thế nghĩa là không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-toi-om-idol-di-ngu-roi/1185642/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.