Hôm sau, Vương Nhất Bác phải bay đi quay phim. Người đại diện đã gói ghém Tiêu Chiến cẩn thật nhét vào xe cùng đi.
"Ông chủ hài lòng chứ? Cho hai người ở bên nhau đến những giây cuối cùng nhá." Người đại diện trong lòng bày tỏ tôi khổ quá đi mọi người à.
Tiêu Chiến ngơ ngác. Anh nào có đưa ra yêu cầu như vậy bao giờ. Vương Nhất Bác sa sầm mặt nhìn anh, "Anh tỉnh táo chút coi. Anh là người đã kết hôn có gia đình rồi đó, có thể mưu cầu hạnh phúc một chút được không, đừng có vô dục vô cầu thế chứ! Em không có chút sức hút nào à?"
Tiêu Chiến: "Dạ Bác ca, anh sai rồi, chúng ta đi thôi."
Các chị Nhện tinh dõi mắt nhìn theo chiếc xe chạy xa, thầm cảm thán gặm đường CP ở khoảng cách gần thế này đúng là đỉnh của chóp!
Thanh niên bàn bên vẫn còn say rượu chưa tỉnh, đã xin nghỉ nửa ngày, cũng bỏ lỡ luôn một cơ hội cắn đường ngàn vàng.
"Lần này đi bao lâu?"
Đối với sự thay đổi về thân phận ở đây, người đại diện cực kì thức thời. Lên xe một cái là tận lực làm như mình không tồn tại. Anh tài xế ở ghế trước bày tỏ, ủa còn tui thì sao giờ? Người đại diện: Anh cũng không tồn tại, coi như là xe tự động không người lái đi.
Vương Nhất Bác cởi mũ và khẩu trang ra, "Chắc là khoảng nửa tháng. Cuối tháng 7 còn phải ra đường đua nữa."
Tiêu Chiến đột nhiên nhớ ra cuộc đua motor kia, nhanh thật chớp mắt một cái đã sắp tới rồi. Anh vỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-toi-om-idol-di-ngu-roi/1185643/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.