Dùng thẻ lương do bạn trai đưa để trả lại tiền, nói rằng không có gánh nặng gì cả là giả dối, Tiêu Tiêu cắn ngón tay và do dự hồi lâu rồi mới hạ quyết tâm làm. Vì vậy, khi chuyển tiền cho tên ngốc đầu tiên, Tiêu Tiêu đã tập trung đến mức mặt mũi căng thẳng, mắt thỏ tròn xoe, miệng mím chặt, ngón tay buông thõng trên màn hình một lúc mới phát ra tiếng "ting" nhỏ, sau đó ấn nó xuống.
Trước lạ sau quen, hai mươi mấy tên ngốc tiếp theo đều bị Tiêu Tiêu cho bay màu, mặc kệ họ than khóc van xin và tung ra một đống mồi chài cám dỗ. Tiêu Tiêu block mấy tên ngốc với tốc độ tên lửa, tên cuối cùng không chịu bỏ cuộc, hắ hỏi Tiêu Tiêu:
"Bạn trai em có thể giàu bằng anh không?"
Kể từ khi xác nhận mối quan hệ với Vương Nhất Bác, Tiêu Tiêu không thể nhìn nổi cảnh người khác hạ thấp bạn trai mình chút nào, bèn hỏi lại hắn:
"Anh giàu lắm sao?"
Nếu người này có thể nghe thấy giọng nói của Tiêu Tiêu, anh ta sẽ dễ dàng cảm nhận được ý tứ châm chọc trong từng câu chữ, nhưng sự xuất hiện của Đào Đào trước nay luôn là điệu bộ ngây ngô không rành thế sự, thính bay ngập trời, người đàn ông nọ cứ tưởng Đào Đào đã bị cám dỗ, liền tỏ ra khinh thường, và anh ta hỏi Tiêu Tiêu:
"Em có biết tập đoàn Vương Thị không?"
Màn hình điện thoại di động Tiêu Tiêu trước mặt phát ra một tiếng "ting", bé con ngẩng đầu lên, trên bàn Vương Nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-mao-danh/3119288/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.