Hàng ngày, Lam Phong đi làm về, việc đầu tiên là hỏi quản gia Cố rằng Ngụy Anh ở nhà thế nào? Có ăn hết cơm không?...dù lúc ở công ty anh vẫn gọi điện về cho cậu. Trương Tử Thành nhiều lúc thấy bộ dạng sốt sắng của Lam Phong thì không khỏi buồn cười. Cố Hạo đôi khi còn than trời, người mang bầu không lo mà người bên cạnh thì chỉ cần cái nhíu mày của đối phương cũng lo sốt vó rồi.
Trương Tử Thành thay áo ngủ xong đến bên giường ngồi xuống, Cố Hạo đang làm việc, thấy cậu thì đưa tay kéo người ngả vào mình rồi bóp nhẹ vai cho cậu.
- Anh nghe Trịnh Khải Tinh nói hôm nay em và giáo sư có mấy cuộc phẫu thuật, chắc mỏi lắm phải không?
Trương Tử Thành.
- Có mỏi một chút nhưng vui, giáo sư nói lần sau sẽ cho em mổ chính còn thầy ở bên phụ.
Cố Hạo vẻ mặt tươi tỉnh.
- Vậy à? Chúc mừng em.
Trương Tử Thành cười.
- Cảm ơn anh.
Cố Hạo bỏ laptop sang một bên, nhấc cậu ngồi trong lòng mình, tay ôm qua eo.
- A Thành, chúng ta kết hôn đi.
Trương Tử Thành bị anh cầu hôn bất ngờ thì giật mình.
- Kết...kết hôn á?
Cố Hạo gật đầu nhắc lại.
- Phải, chúng ta kết hôn đi.
Trương Tử Thành mặt nghệt ra nhìn anh.
- Nhưng em và anh cũng mới ở bên nhau thôi mà, em cũng vừa mới tốt nghiệp không lâu, công việc chưa ổn định, kết hôn e là sớm quá.
Cố Hạo.
- Không sớm, kết hôn rồi em vẫn tiếp tục công việc của em. Anh khi đã yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-gap-em-chinh-la-duyen-phan/1753372/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.