Vậy là Cố Hạo và Trương Tử Thành thống nhất đợi Ngụy Anh sinh xong mới tổ chức hôn lễ, hai người đính hôn trước. Ngày đính hôn, Lam Hải thay Lam lão gia đang bận việc bên Mỹ không về được mà lo liệu hết mọi việc vì với Lam gia mà nói Cố Hạo luôn được yêu quý như con cái trong nhà.
Một tháng trôi qua, bụng Ngụy Anh ngày càng lớn, chân mấy lần bị phù to lên khiến cậu đi lại khó khăn, thể trạng cũng mệt mỏi. Lúc này Lam Phong gần như túc trực bên cậu 24/24 dù Ngụy Anh còn gần một tháng nữa mới đến ngày dự sinh.
Một buổi chiều, Ngụy Anh mệt mỏi ngủ thiếp đi được một lúc thì bỗng cơn đau bụng ập tới. Cậu ôm bụng cố bước ra khỏi giường đi tới cửa, gọi lớn.
- Lam Phong.
Lam Phong xuống bếp lấy canh hầm cho cậu, vừa bước tới phòng khách thì nghe tiếng cậu gọi lạc cả giọng, anh vội vàng chạy lên, Ngụy Anh đang ôm bụng bò ra cửa, mặt tái mét, mồ hôi rịn trán. Lam Phong hốt hoảng mà bỏ rơi cả bát canh, anh chạy tới đỡ cậu dậy, mặt biến sắc.
- Em sao thế này?
Ngụy Anh bám chặt tay anh, nói bằng hơi.
- Em đau bụng quá.
Lam Phong lập tức ôm cậu đứng lên.
- Em cố lên, anh đưa em đến viện.
Rồi anh gọi lớn.
- Cố Hạo, mau đến đây.
Quản gia Cố nghe thấy tiếng anh thì liền chạy lên.
- Thiếu gia.
Ông thấy Ngụy Anh toàn thân đang run rẩy trong lòng Lam Phong thì chạy lên tầng ba gọi con trai. Mấy giây sau Cố Hạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-gap-em-chinh-la-duyen-phan/1753373/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.