Ngụy Anh đang nằm bấm ti vi để tìm kênh yêu thích thì ngoài cửa có tiếng gõ, cậu nói vọng ra.
- Mời vào.
Sau mấy giây người bên ngoài bước vào, Ngụy Anh nhìn thấy liền ngồi dậy.
- Lina, sao cô vào được đây?
Lina nhìn cậu, một bên tay chống nạng đi tập tễnh vào.
- Có cảnh sát đi kèm nên vệ sĩ của anh đã cho tôi vào.
Ngụy Anh nhìn Lina, sắc mặt cô hơi nhợt nhạt, một tuần ở viện trông cô dường như gầy đi một chút. Ngụy Anh ngả lưng dựa vào thành giường.
- Chắc cô thất vọng lắm khi thấy tôi vẫn khỏe mạnh nhỉ?
Lina.
- Không.
Ngụy Anh.
- Vậy cô gặp tôi có việc gì?
Lina.
- Tôi tới để xin lỗi và cảm ơn.
Ngụy Anh lặp lại.
- Xin lỗi? Cảm ơn?
Lina.
- Xin lỗi vì những chuyện tôi đã gây ra với anh, và tôi muốn cảm ơn anh vì anh đã không kiện tôi. Nhưng tôi có một điều muốn hỏi, tại sao anh lại tha cho tôi sau tất cả những gì tôi đã gây ra cho anh?
Ngụy Anh.
- Tôi không muốn đẩy cô vào vòng lao lý như vậy là giết chết tương lai của cô. Hơn nữa, dù Lam Phong giận cô nhưng trước kia hai người cũng từng thân thiết với nhau, tôi không muốn anh ấy suy nghĩ vì điều này. Nếu cô thành tâm xin lỗi thì tôi sẽ nhận, tôi hy vọng sau chuyện này cô sẽ thay đổi và sống cho có ý nghĩa hơn.
Lina.
- Hai ngày nữa tôi sẽ trở về Pháp, Win đã đặt vé máy bay cho hai chúng tôi rồi. Ngụy Anh, anh thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-gap-em-chinh-la-duyen-phan/1753371/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.