Lam Phong cả người run lên.
- Cô đang ở đâu?
Cô gái nói nhanh địa chỉ cho anh rồi cúp máy. Lam Phong chạy ngay ra xe, Cố Hạo chưa hiểu chuyện gì cũng chạy theo. Lam Phong lái xe lao như điên trên đường, cũng may địa chỉ cô gái đọc cho anh không xa Vân Thâm lắm.
Lam Phong và Cố Hạo đến nơi thì xe cấp cứu cũng vừa tới kịp lúc. Anh xuống xe chạy nhanh đến, Ngụy Anh đang nghiêng đầu tựa trên thành ghế, một dòng máu tươi từ trên trán chảy dài xuống mặt. Lam Phong mặt biến sắc, vội vàng ôm lấy cậu rồi chạy ra xe cấp cứu, bác sĩ cùng y tá kéo băng ca để anh đặt cậu nằm xuống rồi kiểm tra tình hình của cậu, tiến hành sơ cứu. Lam Phong theo xe cấp cứu đến bệnh viện, Cố Hạo nhìn tình hình như thế thì vừa lo lắng, vừa đau lòng. Cố Hạo định bước đi thì cô gái nhìn thấy anh liền đến gần.
- Anh gì ơi, anh đi cùng người nhà của anh kia phải không?
Cố Hạo quay ra.
- Vâng, cô là người đã gọi điện?
Cô gái gật đầu rồi đưa điện thoại của Ngụy Anh cho anh.
- Tôi tình cờ đi qua, lúc đó anh ấy tránh người qua đường nên đâm vào đó. Tôi đến gần gọi cửa anh ấy mở chỉ nói được một câu "Lam Phong" rồi bất tỉnh. May tôi thấy điện thoại của anh ấy nên gọi.
Cố Hạo cầm lấy điện thoại của Ngụy Anh nắm chặt trong tay.
- Cảm ơn cô, giờ tôi vào bệnh viện xem tình hình thế nào. Cô có thể cho tôi xin số điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-gap-em-chinh-la-duyen-phan/1753315/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.