Lam Phong đi vào nhà, định lên phòng thì nhớ ra lúc ăn sáng cha anh có nói ngày mai ông đi công tác. Lam Phong quay người đi đến thư phòng để gặp cha mình. Đến cửa, còn chưa kịp đưa tay lên gõ anh đã nghe thấy tiếng Lam lão gia đang nói chuyện với ai đó bên trong.
- Cha biết con chịu nhiều ủy khuất nhưng cha chỉ có thể nhờ cậy ở con.
Tiếng người bên trong đáp lại.
- Cha đừng nói vậy ạ...
Lam Phong sững lại, là tiếng của cậu đang nói chuyện với cha anh. Lam Phong tiếp tục đứng yên nghe. Ngụy Anh vẫn nói tiếp.
- ...con cũng đang cố gắng thuyết phục anh ấy đón nhận Dương Hoa Yến, có vẻ như anh đã đồng ý rồi.
Lam tổng.
- Thế à, nếu Lam Phong có thể tiếp nhận Yến nhi thì thật tốt. Con bé cũng không tệ. A Anh, cha xin lỗi vì đã yêu cầu con làm như vậy, cha tin sau này con sẽ hiểu được nỗi lòng của cha.
Ngụy Anh.
- Vâng, con hiểu mà nên con không trách cha, con chỉ hy vọng Lam Phong anh ấy...
Ngụy Anh còn chưa nói hết câu thì cánh cửa bật mở, cậu quay ra, mắt nhìn không chớp.
- Lam Phong.
Lam Phong bước vào, ánh mắt thất vọng nhìn cha.
- Thì ra là như vậy, thì ra chính cha đã yêu cầu Ngụy Anh làm thế. Thảo nào em ấy bất chấp đẩy con sang cho Dương Hoa Yến. Cha, sao cha có thể vô lý như thế? Cha nói với con đã đành, lại còn nói với Ngụy Anh. Cha có biết bọn con vì cha mà những ngày qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-gap-em-chinh-la-duyen-phan/1753314/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.