Buổi sáng như thường lệ Ngụy Anh ra cửa tiễn anh đi làm rồi dạo bộ một vòng quanh Vân Thâm, sau đó trở về phòng làm việc. Tuy nghỉ phép ở nhà nhưng công việc ở Công ty cậu vẫn hoàn thành, vẫn liên lạc qua mail với Nhiếp Minh, không để lỡ một dự án nào.
Nhiếp Minh rất hài lòng, anh rời bàn làm việc đi đến sopha ngồi xuống đối diện với Lam Hải, rót tách trà đưa cho cậu, cười vui vẻ.
- Em dâu của em rất cừ đấy, cậu ta ở nhà mà còn làm việc tốt hơn cả mấy người ngồi ở Công ty.
Lam Hải vẫn luôn một phong thái nhẹ nhàng.
- Vâng, A Anh rất chăm chỉ, Lam gia có cậu ấy không khí trong nhà lúc nào cũng dễ chịu.
Nhiếp Minh.
- Quan hệ của A Phong với Ngụy Anh đã tốt hơn chưa?
Nghe đến đây thì Lam Hải cười thành tiếng.
- Thằng nhóc đi làm thì thôi chứ cứ về nhà là lại bám vợ như sam. Quả thực khiến mọi người ngạc nhiên, từ lúc nào mà lại nâng niu A Anh như bảo bối.
Nhiếp Minh gật gù.
- Trước cứ lo thằng nhóc vì hôn ước ép buộc mà sẽ đối xử với vợ không ra gì, giờ Lam lão gia có thể kê cao gối ngủ ngon giấc rồi.
Lam Hải.
- Vâng, em cũng nói qua tình hình với cha, cha rất vui.
Nhiếp Minh.
- Trưa nay gọi A Phong đi ăn cùng anh em mình đi, anh mời.
Lam Hải cười.
- A Anh ở nhà thì buổi trưa anh sẽ không thể kéo được thằng nhóc đó đi đâu.
Nhiếp Minh.
- Ồ, Ngụy Anh cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-gap-em-chinh-la-duyen-phan/1753259/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.