Ngụy Anh mở mắt, vẫn thấy Lam Phong đang ôm cậu ngủ, Ngụy Anh vội ngồi dậy rồi lay người anh.
- Lam Phong, anh mau dậy đi, trễ giờ đi làm rồi.
Lam Phong giọng ngái ngủ, kéo cậu nằm xuống rồi ôm sát vào lòng.
- Chiều nay anh ở nhà với em.
Ngụy Anh.
- Anh trốn việc không sợ bị phạt à?
Lam Phong cọ trán vào vai cậu.
- Anh là giám đốc, ai dám phạt anh.
Ngụy Anh cười.
- Ờ há, em quên. Mà sao anh lại nghỉ?
Lam Phong.
- Vì anh không muốn xa em.
Ngụy Anh xoay người nhìn anh, cười.
- Vậy chiều nay mình đến nhà tắm hơi đi.
Lam Phong nhướng mắt nhìn cậu.
- Em muốn đi à?
Ngụy Anh gật đầu.
- Trời lạnh đi là thích nhất.
Rồi cậu bám vào tay anh lay lay.
- Mình đi nha, gọi cả Cố Hạo nữa.
Lam Phong.
- Được, ý em là nhất.
Ngụy Anh thấy anh đồng ý thì vui mừng, cậu hôn chụt một cái lên má anh rồi nhanh chân rời khỏi giường.
Ngụy Anh xuống tới phòng khách, Lam Phong và Cố Hạo đang chờ sẵn. Cố Hạo nói.
- Chúng ta đến chỗ của thiếu gia phải không?
Lam Phong gật đầu, Ngụy Anh thấy vậy cản luôn.
- Không, chúng ta đến nhà tắm hơi công cộng.
Lam Phong.
- Đến chỗ công cộng ư? Nhiều người chen chúc, không được.
Ngụy Anh.
- Không chen chúc, ở đó mọi người rất có ý thức, lại vui nữa. Tới chỗ mà chỉ có mấy vị thiếu gia nhà giầu thì có gì vui đâu. Em muốn tới nhà tắm hơi công cộng.
Ngụy Anh vừa nói vừa làm bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-gap-em-chinh-la-duyen-phan/1753260/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.