Tới TTTM, Ngụy Anh luôn đi trước ngắm nghía còn Lam Phong và Cố Hạo đi phía sau, cả hai nhìn theo bước chân vui vẻ của cậu mà trong lòng đều hân hoan. Không chỉ Cố Hạo mà Lam Phong cũng đã nhận ra nơi đâu có nụ cười của cậu thì nơi đó lập tức bừng sáng. Nhân viên các gian hàng được ngày bội thu, Lam Phong chỉ cần thấy Ngụy Anh thích cái gì liền lập tức mua cái đó, quẹt thẻ thanh toán để nhân viên ship hàng tới tận Lam gia, đấy là Ngụy Anh còn ngăn cản anh chứ nếu không anh sẵn sàng khuân cả cái TTTM này về nhà. Cố Hạo cũng được mua không ít, cậu chỉ biết mỉm cười, cậu nhận ra nhị thiếu gia nhà cậu chính là kẻ sủng vợ thứ thiệt. Nào là quần áo, nào là trang sức, rồi kính, rồi giầy,...thậm chí anh còn mua nguyên một thùng snack khoai tây các vị cho vợ mình nữa.
Đi một vòng Ngụy Anh thấm mệt liền kéo Lam Phong và Cố Hạo đi mua kem cầu vồng, thời tiết lạnh nhưng vì chiều cậu mà anh không nỡ từ chối. Bọn họ lang thang ăn uống đến 8h tối mới quyết định đi về, còn chưa kịp ra khỏi TTTM thì cả ba gặp Lina, cô đi một mình. Ngụy Anh đứng im nhìn, Lam Phong chưa kịp lên tiếng thì Lina đã lên tiếng trước.
- Phong, thật tình cờ lại gặp anh ở đây.
Lam Phong.
- Em đến mua sắm à?
Lina.
- Em thấy buồn nên đi dạo chút thôi.
Cô nhìn tới Ngụy Anh và Cố Hạo đang đứng phía sau anh.
- Chào hai anh.
Ngụy Anh mặt bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-gap-em-chinh-la-duyen-phan/1753257/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.