Ngụy Anh nhấn nút gửi file rồi nhìn lên Lam Phong.
- Tôi vừa gửi bản phác thảo cho anh đấy, anh xem như vậy được chưa?
Lam Phong nghe vậy liền mở mail, anh xem một lượt rồi nói.
- Tôi sẽ gửi bản này cho đối tác để họ xem, nếu ok thì sẽ tiến hành ký hợp đồng luôn vào đầu tuần tới.
Ngụy Anh.
- Được, thay đổi hay chỉnh sửa gì thì bảo tôi.
Lam Phong.
- Ừm.
Ngụy Anh vươn vai, cảm thấy có chút đau đầu, cậu đứng dậy đi ra ban công, bên ngoài vẫn lất phất mưa. Ngụy Anh tự lẩm bẩm một mình.
- Sao thời tiết dạo này hay mưa thế nhỉ?
Mưa bay hắt vào ban công nên cậu không thể đứng lâu được, lại đành đi vào trong phòng. Ngụy Anh đóng laptop, nhìn đồng hồ trên điện thoại, 23h30'. Cậu đi vào bên trong đánh răng rồi tới giường ôm gối với chăn định đi ra ghế ngủ thì nghe tiếng anh.
- Đừng ngủ ở ghế nữa.
Ngụy Anh quay ra.
- Hả?? Anh nói gì cơ?
Lam Phong.
- Tôi nói em đừng ngủ ở ghế nữa.
Ngụy Anh tưởng mình mơ ngủ, mất vài giây mới cảm thụ được lời anh nói, cậu xua tay.
- Không sao, tôi quen rồi.
Lam Phong nhìn lên cậu.
- Em nằm ở đây đi, trời lạnh rồi, không nên nằm ngủ ở ghế.
Ngụy Anh.
- Oh.
Rồi cậu đặt gối trở lại, leo lên giường, đắp chăn, vẫn mặc nguyên áo choàng tắm. Ngụy Anh nằm nghiêng người, đầu gối trên tay.
- Lam Phong.
Lam Phong vừa gõ bàn phím vừa đáp.
- Hử.
Ngụy Anh.
- Sao hôm nào anh cũng làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-gap-em-chinh-la-duyen-phan/1753247/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.