Ngụy Anh hơi ngẩn ra, rõ ràng cậu không gọi sai số. Tan làm, cậu đứng chờ anh dưới sảnh công ty mãi mà không thấy anh đến. Vu Hải Triều đón Tiểu Hoa còn bảo đưa cậu về nhưng Ngụy Anh từ chối bởi cậu muốn đợi anh. Cuối cùng cả công ty đã về hết từ bao giờ mà vẫn không thấy anh, cậu sốt ruột lo anh đi đường xa nhỡ gặp chuyện gì, vì thế đã gọi điện cho anh, kết quả một cô gái nghe máy. Ngụy Anh nói.
- Đây là máy của Lam Phong phải không?
Lina.
- Vâng, đúng rồi, tôi là Lina.
Ngụy Anh.
- Cho tôi gặp Lam Phong.
Lina.
- Phong đang tắm, anh có cần tôi mang điện thoại vào cho anh ấy không?
Ngụy Anh nắm chặt điện thoại.
- Không cần đâu.
Cậu cúp máy, đứng thần người một lúc mới rời đi. Lina đặt điện thoại xuống bàn như cũ, miệng nở nụ cười. Lam Phong mua thuốc về đưa cho cô, Lina cầm lấy, tay quàng qua ôm cổ anh.
- Đưa em vào phòng được không, em muốn nằm nghỉ.
Lam Phong giờ mới để ý Lina đang mặc chiếc váy ngủ hai dây, cô không mặc áo ngực, khi ôm anh ngực áp vào người anh. Nếu là bình thường, người được ôm sẽ cảm nhận được sự va chạm của bầu ngực căng tròn kia mà làm cho rạo rực, nhưng anh lại không thấy có cảm giác gì. Lam Phong gỡ tay Lina ra.
- Để anh đỡ em vào phòng.
Lina ngồi yên vị trên giường, Lam Phong kéo chăn đắp qua bụng cho cô.
- Em nghỉ ngơi đi, anh đã đặt cháo rồi, lúc nữa nhân viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-gap-em-chinh-la-duyen-phan/1753245/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.