Rời khỏi TTTM, Lam Phong đưa Ngụy Anh và Cố Hạo đến một nhà hàng sang trọng để ăn trưa, sau đó mới trở về nhà. Xe đỗ trong sân, Cố Hạo gọi thêm người làm trong nhà ra phụ giúp anh một tay mang đồ lên phòng cho hai vị thiếu gia. Ngụy Anh bước vào phòng khách, quay người nhìn Lam Phong với Cố Hạo.
- Chủ nhật tuần tới chúng ta đi xông hơi nhé, ở Cô Tô tôi biết một điểm xông hơi công cộng khá rộng, giá rẻ, dịch vụ tốt.
Cố Hạo nhìn cậu.
- Hai thiếu gia cũng có điểm xông hơi riêng rồi ạ, các vị ấy không tới chỗ công cộng.
Ngụy Anh phẩy tay.
- Tôi nói này, công tử như các người quả nhiên không biết hưởng thụ mà. Đi xông hơi phải đến các điểm công cộng mới vui.
Cố Hạo.
- Nhưng mà...
Lam Phong liền ngắt lời Cố Hạo.
- Được, cứ làm như em nói đi.
Xong anh bỏ đi lên phòng trước. Cố Hạo tròn mắt "What??? Chuyện gì thế này? Không thể tin nổi, người mắc bệnh sạch sẽ quá mức lại chịu đến nhà tắm công cộng sao???".
Cố Hạo bị lời nói của Lam Phong làm cho kinh ngạc, anh chiếu tia mắt thán phục nhìn Ngụy Anh.
- Tiểu thiếu gia, cậu thật lợi hại a.
Ngụy Anh thấy bộ dạng ngây ngốc của Cố Hạo thì buồn cười, cậu vỗ vai anh.
- Cũng bình thường thôi, không nếm đủ vị thì không phải cuộc sống, anh cũng chuẩn bị tinh thần đi.
Nói xong cậu mỉm cười đi lên cầu thang. Cố Hạo quay sang nhìn cha mình đang đứng gần đó.
- Cha, cậu ấy thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-gap-em-chinh-la-duyen-phan/1753237/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.