Ngụy Anh xúc từng thìa cháo, mắt thỉnh thoảng lại nhìn lên Lam Phong ngồi đối diện với mình, "Con người mặt liệt kia mà cũng chịu bế mình lên phòng ngủ á? Lại còn thay quần áo cho mình? Vậy là anh ta thấy hết rồi sao?". Ngụy Anh mắt nhìn trân trân Lam Phong, đầu suy nghĩ ra một mớ, tai bỗng dưng nóng bừng. Chợt một giọng nói không nặng không nhẹ vang lên.
- Có chuyện gì?
Ngụy Anh ngây ra, rồi cụp mắt xuống, lấy đũa gắp chiếc quẩy đưa lên miệng cắn để giấu đi bối rối.
- Không..không có gì.
Lam Phong tiếp tục.
- Hôm nay thứ 7, em đi đâu?
Ngụy Anh.
- Tôi đến studio ảnh.
Lam Phong.
- Mấy giờ đi?
Ngụy Anh.
- 9h.
Lam Phong.
- Tôi đưa em đi.
Ngụy Anh.
- ?????
Lam Phong.
- Tôi có việc ở đó, chiều đón em về Liên Hoa Ổ luôn.
Ngụy Anh nghe vậy cười rạng rỡ, xúc nốt mấy thìa cháo rồi đi nhanh sang phía anh, vô tư ôm qua cổ anh từ đằng sau.
- Cảm ơn anh.
Nói xong cậu huýt sáo đi lên tầng để mặc Lam Phong ngồi đó tay đang xúc cháo đơ một chỗ, hai má phiếm hồng. Cố Hạo và quản gia Cố ngạc nhiên nhìn không chớp mắt, lần đầu tiên họ thấy Lam nhị thiếu gia đỏ mặt.
Quản gia Cố đưa cho Cố Hạo một giỏ đồ, dặn.
- Đây là quà biếu Giang tiên sinh và phu nhân, chiều đến Giang gia thì đưa ngài ấy.
Cố Hạo nhận lấy.
- Vâng.
Quản gia Cố là người chu đáo, lần nào Lam Phong đưa Ngụy Anh về Liên Hoa Ổ ông cũng chuẩn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-gap-em-chinh-la-duyen-phan/1753232/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.