Buổi chiều, Cố Hạo lái xe đưa Lam Phong đến studio đón Ngụy Anh. Vu Hải Triều khoác vai Ngụy Anh đi ra cửa.
- Giờ cậu về Liên Hoa Ổ hả?
Ngụy Anh gật đầu.
- Ừ, hai tuần không về rồi.
Vu Hải Triều.
- Cho tôi gửi lời hỏi thăm mọi người nhé.
Ngụy Anh.
- Ừm, tôi đi đây.
Vu Hải Triều đứng nhìn bạn lên xe đi khuất rồi mới quay trở vào. Lam Phong nhìn thấy hành động khoác vai thân mật của Vu Hải Triều với Ngụy Anh thì trong lòng thấy có chút khó chịu. Anh nhìn cậu.
- Cậu ta là như thế nào?
Ngụy Anh.
- Anh đang nói Hải Triều á? Cậu ấy là bạn thân nhất của tôi, chúng tôi xem nhau như người nhà.
Lam Phong.
- Ừm.
Ngụy Anh nhìn anh, thấy có gì đó hơi lạ. Xe đi tầm 20 phút thì đến bến đò Vân Mộng. Giang Hoài Ân đã cùng lái thuyền của Giang gia đợi sẵn. Thấy Ngụy Anh cậu tiến đến khoác vai.
- Mọi người đến rồi, mau xuống thuyền đi.
Ngụy Anh theo chân Giang Hoài Ân đi trước, Lam Phong cùng Cố Hạo bước theo sau.
Lần nào về Liên Hoa Ổ không khí cũng đều vui vẻ, bữa cơm cũng rôm rả hơn. Sau khi ăn cơm xong mọi người ra phòng khách ngồi uống trà. Giang Ái Ly kéo Ngụy Anh lên tầng, vào phòng của cậu.
- Trời bắt đầu lạnh rồi, chị đã sắp sẵn áo thu cho em, lát nhớ mang về.
Ngụy Anh đi quanh phòng mình một vòng mới dừng lại chỗ vali.
- Vẫn là chị hai chu đáo nhất, em còn suýt quên. Căn phòng này của em chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-gap-em-chinh-la-duyen-phan/1753233/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.