Cố Hạo mở cửa xe, Lam Phong không cõng Ngụy Anh mà luồn tay qua gối bế cậu lên, "Người này trông vậy mà không nặng lắm", anh nghĩ.
Quản gia Cố nhìn thấy Lam Phong bế Ngụy Anh vào thì lo lắng nhìn Cố Hạo đi ngay phía sau.
- Tiểu thiếu gia xảy ra chuyện gì thế?
Cố Hạo mỉm cười.
- Không có chuyện gì đâu cha, cậu ấy chỉ uống say thôi.
Quản gia Cố thở phào.
- May quá, con mau lên mở cửa phòng để nhị thiếu gia bế cậu ấy vào đi.
Cố Hạo.
- Vâng.
Rồi cậu nhanh nhẹn chạy lên trước mở sẵn cửa phòng sau đó lui xuống dưới.
Lam Phong bế Ngụy Anh đi tới giường, cơ thể mềm mại của cậu ấp vào lòng anh, hơi thở ấm nóng phả lên vạt áo vest có chút lạnh của anh. Lam Phong chưa bao giờ nghĩ rằng có lúc nào đó anh và cậu lại gần nhau trong gang tấc như này. Ngụy Anh bỗng cựa mình trong vòng tay anh, "Tỉnh rồi ư? Có phải cậu ấy không muốn chạm vào anh không?", Lam Phong tự nhủ thầm. Nhưng không phải, chỉ là cậu muốn tìm tư thế thoải mái một chút, đầu càng vùi sâu vào ngực anh, ngủ càng sâu hơn. Cậu hoàn toàn không biết có người vì động tác cựa mình của cậu mà tim đập nhanh hơn một nhịp.
Lam Phong đặt Ngụy Anh xuống giường, cậu vẫn mặc bộ đồ công sở. Anh liền lên phòng vẽ lấy một bộ quần áo mặc nhà của cậu. Lam Phong đứng nhìn cậu do dự một lúc rồi quyết định thay quần áo cho cậu. Tay lần cởi từng chiếc khuy áo, cơ thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-gap-em-chinh-la-duyen-phan/1753231/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.