Tôi thật sự bất ngờ khi ông ấy xuất hiện. Tối hôm đó, khi thấy ông ấy với bộ đồ lem nhem và mệt mỏi. tôi biết ông ấy đã rất vất vả để lên đến đây. cảm giác xúc động vô cùng, bao nhiều hờn giận dường như tan đi hết, thay vào đó, cái nỗi nhớ … cái trông mong… và một chút thất vọng vì sợ ông ấy không quay lại… tạo thành cảm giác vui vẻ không tài nào tả được hết. Nhưng tôi ko dám nói ra cũng ko dám thể hiện ra ngoài, tôi lại sợ ông ấy sẽ làm tôi thất vọng. Thà tôi cứ đơn phương đi, vì tôi đã chọn con đường này rồi. tâm lí đấu tranh lại bắt đầu. 
Nhưng lần này lên, ông ấy chủ động tiếp cận, chủ động tấn công, chủ động đòi hỏi. bề ngoài thì né tránh, nhưng thật ra trong lòng vui rất nhiều. đã lâu rồi tôi ko có cảm giác mong muốn được nhìn thấy ông ấy nhiều như vậy… tôi muốn nghe ông ấy nói, muốn thấy ông ấy cười, muốn cảm nhận được sự hờn dỗi có chút gì đó rất trẻ con nhưng lại vô cùng nghiêm túc. 
Đàn bà con gái.. dù có mạnh mẽ thế nào cũng không thoát được lưới tình bọn đàn ông giăng ra. Mà chiêu cơ bản đấy là cố tỏ ta tội nghiệp. tôi… cho dù biết điều đó nhưng trước con người đầy mưu kế như ông ta vẫn mắc bẫy như thường. 
cảm giác ở bên ông ấy… quả thật yên bình vô cùng. Sâu trong tâm trí người phụ nữ. chúng ta, ai cũng mong cho mình một bến đỗ bình yên. Đã có lúc tôi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-yen-ay-la-anh/3205457/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.