Lúc này Giang Khương đứng bên cạnh máy bay trực thăng, nhìn những hòm thuốc và tài liệu được dỡ xuống, niềm vui trong lòng gần như không thể nói thành lời. Có điều trong lòng vẫn có chút ưu thương khó tả, nếu như chiếc máy bay này đến sớm một hai ngày…
Giang Khương khẽ thở dài rồi đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, bỗng nhiên trước mắt sáng ngời, vội chạy đến chỗ hai binh lính đang dựng lều kia nói:
- Xin hỏi đội trưởng của các anh đang ở đâu?
- Đội trưởng?
Hai binh lính nhìn nhìn Giang Khương mặt mũi đầy bụi đất, sau đó chỉ vào lều vải, nói:
- Đội trưởng đi vào bên trong rồi.
- Oh được, cảm ơn các anh!
Giang Khương cảm ơn xong liền vội chạy về phía lều vải.
Nhưng hắn vừa đi vào lều vải đã ngẩng đầu nhìn thấy một thượng úy đang định đi từ bên trong ra, mà phó xã trưởng bên cạnh lúc này cũng cười nói:
- Đồng chí, vị này chính là thầy thuốc Giang!
- Hả!
Thượng úy ngây ngẩn nhìn Giang Khương một cái, sau đó lập tức kính lễ rồi cười bắt tay Giang Khương nói:
- Chào thầy thuốc Giang, tôi là Từ Nguyên Xương của bộ đội không quân quân khu tỉnh đang phụng lệnh tìm kiếm xem anh ở đâu!
- Oh xin chào Từ Thượng úy!
Nghe thấy lời này, Giang Khương lại cười rồi nói:
- Thượng úy, tôi đang muốn tìm anh nhờ giúp đỡ đây.
- Oh?
Từ Thượng úy cũng sửng sốt, sau đó cười nói:
- Thầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3609265/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.