Vừa về phòng không lâu, Nguyễn An An đột nhiên xông vào với đầu tóc mặt mũi rối bù bẩn thỉu. Eye line của cô ta bị lem luốc trên mặt, quần áo nhăm nhúm, toàn thân tỏa ra mùi say rượu, trông hết sức chật vật.
“Thẩm Liễm, anh thật quá đáng!” Cô ta ném một xấp tiền mặt lên người Thẩm Liễm, giọng nói tràn ngập ác độc: “Ngủ xong rồi chạy, còn để lại một xấp tiền là có ý gì? Anh coi tôi là thứ gì? Có tin tôi mách chú Thẩm không hả?”
Tôi chọn một vị trí tốt nhất ngồi xuống xem kịch vui.
Thẩm Liễm sờ cằm, mím môi, ánh mắt tràn ra một chút thương hại: “Cô đang nổi điên gì vậy?”
Nguyễn An An ngây ngẩn trong chốc lát, do dự hỏi: “Đêm qua… anh vẫn ở đây ư?”
“Không phải, nhưng chắc chắn cũng không ở trong phòng của cô.” Thẩm Liễm không hề che giấu sự trào phúng trong giọng nói: “Cô muốn mách lẻo với chú Thẩm của cô kiểu gì? Nói cô ngủ nhầm người, còn bị người ta coi như gái thanh toán một khoản tiền?”
Sắc mặt Nguyễn An An nhất thời đỏ như gấc chín.
Tôi xoay lưng qua, lấy di động ra xem đoạn clip mà hôm qua Hà Kỳ gửi cho tôi.
Bóng lưng của người đàn ông nọ cũng cao gầy như Thẩm Liễm, quần áo cũng toàn là màu đen, không nhìn chính diện thì rất khó phân biệt.
Quá hí kịch hóa, tôi nửa tin nửa ngờ nhìn về phía Thẩm Liễm, lại không đề phòng bị cậu ấy bắt quả tang.
Cậu ấy đi tới, một tay vòng quanh eo tôi: “Em thích sạch sẽ, có những chuyện sẽ chỉ làm với chị mà thôi.”
Nguyễn An An phát ra tiếng la hét sụp đổ: “Thẩm Liễm, tôi ghét anh, cả đời này tôi không muốn gả cho anh!”
Thẩm Liễm không để ý tới cô ta. Tôi hơi không đành lòng, nhưng lại không biết nên an ủi kiểu gì.
Ngày hôm sau trở về, Nguyễn An An không đi cùng chúng tôi, ngay cả Hà Kỳ cũng đổi vé máy bay, về trước một bước.
Lúc chờ máy bay, Thẩm Liễm nghe một cuộc điện thoại, sắc mặt cực kỳ khó coi. Tôi nghe thấy cậu ấy lạnh lùng nói với đầu dây bên kia: “Ông cho rằng ông có thể thao túng cuộc đời của tôi hả? Tôi thích yêu ai thì yêu.”
Sau khi cúp máy, cậu ấy nhào vào lòng tôi, dụi mặt như một chú mèo con, mềm giọng làm nũng: “Cưng ơi, em muốn nghe chị nói lời tâm tình.”
“Em bị chị cưa đổ, còn cô ấy thì không làm được, chị là cao thủ.”
Tôi bị cậu ấy chọc cười, tâm trạng u ám trở nên tốt hơn.
Về công ty, trong phòng lại không có một ai. Hỏi người phòng khác mới biết Hà Kỳ dẫn họ ra ngoài mở tiệc ăn mừng.
Tiệc ăn mừng tại sao lại không dẫn tôi đi cùng?
Một ý nghĩ chẳng lành hiện lên trong đầu, tôi luống cuống đăng nhập vào hệ thống nội bộ công ty kiểm tra, hợp đồng ký tên hôm qua thế mà lại bị tính vào danh nghĩa của một nhân viên tiêu thụ khác.
Hà Kỳ cố ý, chẳng trách anh ta lại lâm thời đưa ra yêu cầu muốn tôi đi cùng.
“Cưng…”
Tôi khó chịu ngắt lời Thẩm Liễm: “Hà Kỳ cướp đơn hàng của chị, em để chị bình tĩnh một chút.”
Cướp đơn khiến tôi cảm thấy phẫn nộ, nhưng bị Hà Kỳ gài bẫy một lần nữa càng khiến tôi cảm thấy sỉ nhục và châm chọc.
Thẩm Liễm khẽ mím môi, chần chờ nói: “Bên em có một người bạn, cậu ấy rất có hứng thú với sản phẩm của chúng ta. Hay là chị thử xem?”
Thẩm Liễm lấy tư liệu của công ty đối phương cho tôi xem. Nếu có thể ký hợp đồng với họ thì dư sức trở thành vua KPI.
“Chị sẽ lập tức đi chuẩn bị tài liệu, khi nào em có thể dẫn chị đi gặp cậu ấy?” Tôi kề sát vào Thẩm Liễm, thấp giọng hỏi, cứ như làm ăn trộm.
“Tối hôm đi công tác, người em đi gặp chính là cậu ấy, em uống rượu với cậu ấy đến mức sắp chết rồi.” Sự mảnh mai bất thình lình của Thẩm Liễm khiến tôi trở tay không kịp, đôi mắt nói đỏ là đỏ, trong lúc nhất thời tôi không thể phân biệt được thật hay giả: “Em đến nhà chị, chúng ta cùng nhau chuẩn bị tài liệu, sáng mai hai ta sẽ đi tìm cậu ấy.”
Trong phòng không có ai, tôi cũng không muốn mặt dày vội vàng tham dự tiệc ăn mừng của họ.
“Vâng, đến nhà chị.”
Mặt mày Thẩm Liễm thoáng chốc giãn ra, cứ như mưu kế thành công.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]