Buổi sáng sáu giờ ba mươi lăm phút, tôi sửa soạn lại tư liệu chỉnh tề, mang sang đưa cho Hà Kỳ. 
Anh ta vừa chạy bộ buổi sáng trở về, tiếp nhận USB tùy ý ném lên bàn: “Giang Tiểu Nghi, cô còn một cơ hội cuối cùng.” 
Tôi không hề nghĩ ngợi, vắt chân bỏ chạy ra ngoài. 
Không biết mấy năm nay Hà Kỳ đã trải qua những gì mà tâm lý dị dạng thật sự, suy nghĩ không phải là người bình thường có thể hiểu nổi. 
Lúc ra ngoài, tôi không cẩn thận đụng trúng lồng ngực đầy mùi rượu. Tôi bối rối rời đi, đối phương lại ôm eo tôi không chịu buông ra: “Chị, em mệt quá.” 
Đúng rồi, bận việc cả đêm thì không mệt sao được. 
Nghe thấy giọng nói quen thuộc, trong lòng tôi chua chát, thong thả nhưng kiên định rời khỏi vòng tay của cậu ấy, tôi ngẩng đầu nhìn cậu ấy: “Chào buổi sáng, tôi đi nghỉ ngơi trước đã.” 
Thẩm Liễm nhanh tay giữ chặt cổ tay của tôi: “Em đi cùng chị.” 
Tôi lắc đầu, rặn ra một nụ cười vừa khách sáo vừa không mất lịch sự: “Không phù hợp.” 
Thẩm Liễm không cam lòng buông tôi ra, con ngươi màu hổ phách hiện lên chút thẫn thờ: “Vậy thì chị nghỉ ngơi đi, lát nữa chúng ta cùng nhau đi ăn sáng.” 
Xoay người đi mấy bước, nghi ngờ trong lòng tôi càng ngày càng lớn. Mùi thuốc lá mùi rượu trên người Thẩm Liễm nồng nặc cỡ này, rõ ràng là mới tan cuộc từ bàn nhậu. 
Cơn buồn ngủ dâng lên, tôi mệt mỏi xoa trán, không tiếp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-sinh-hai/2545998/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.