Thi Nhiêu ngủ đến hơn 10 giờ mới tỉnh, cũng không rảnh ăn cơm mà lo đặt vé và thu dọn quần áo, trở về đó (quê bà ngoại) cũng chỉ khoảng vài ngày nhưng mỗi vật dụng cần thiết đều không thể thiếu.
Hành lý còn chưa sắp xếp xong thì nghe có tiếng động trong sân, cô đi qua kéo bức màn xem thử thì thấy Khâu Thừa bước từ trên xe xuống.
"Không phải nói đi làm sao? Giờ này trở lại làm gì?"
Cô cau mày nói thầm một tiếng, vội mang dép lê chạy xuống lầu, chặn Khâu Thừa ở phòng khách.
"Anh hôm nay không đi làm?"
"Không đi, sau này cũng không đi nữa."
"Hả?"
Thấy mặt cô đầy dấu chấm hỏi, Khâu Thừa ôn nhu nhéo mặt cô một cái, cười.
"Ba anh đuổi việc anh rồi, sau này anh không cần đi làm nữa."
"???"
Thi Nhiêu ngẩn người, đánh vào tay anh một cái, vẻ mặt nghiêm túc như muốn ăn thịt người."
"Cái gì mà đuổi việc?"
"Nghĩa trên mặt chữ. Lúc trước anh còn đang muốn tìm lý do xin nghỉ, vừa hay nhờ thế không cần mở miệng nói."
Nhìn vẻ mặt thản nhiên của anh, Thi Nhiêu hoài nghi chắc chắn là đầu óc anh hỏng rồi, muốn đưa tay ra sờ trán anh thì bị anh né đi.
"Anh không điên cũng không sốt, em không cần kích động."
"Cái gì mà không kích động, khai trừ như thế thì không còn tiền lương nữa đấy."
Tuy cô cũng từng gặp qua sóng to gió lớn, nhưng không đoán được rốt cuộc Khâu gia đã xảy ra chuyện gì.
"Không việc gì, chuyện nhỏ thôi. Em ăn cơm chưa?"
"Còn chưa, định chờ thu dọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-giam-nho/983688/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.