"Em trai mày ở nước ngoài xảy ra tai nạn, có phải mày động tay không!"
Nửa ngày không chờ được câu trả lời của anh, ba Khâu lại gầm lên hỏi lần nữa, đập tan đi phần tình cảm cha con còn sót lại trong lòng Khâu Thừa, anh dừng chân rồi kéo lấy Thi Nhiêu đứng lại, khóe môi mỏng nhếch lên.
"Ông xem thường tôi quá rồi, tôi không xấu xa đến mức phải động tay với một người chưa từng gặp mặt, ngày hôm qua ở văn phòng ông tôi đã nói rất rõ, tôi không thèm để bụng."
Giọng điệu chắc chắn thậm chí thêm kiêu ngạo làm người ở bên kia nhíu mày, trong lòng cân nhắc lại.
"Nếu không phải mày vậy...."
Còn chưa kịp nói xong thì Khâu Thừa đã cúp máy, Thi Nhiêu nhìn người đàn ông giống như nghe tin cha chết thì đưa tay quơ quơ trước mặt anh, lo lắng hỏi.
"Sao thế?"
"Ba anh đã chết!"
"......"
Thi Nhiêu mở to mắt, nghĩ thầm : Miệng mình không phải xui tới vậy chứ?
"Đùa em thôi, tên em trai kia của anh bị tai nạn, ông ta gọi tới chất vấn có phải anh làm không."
Nghe vậy thì trong lòng cô không khỏi thương cảm cho anh thêm một chút, đều giống nhau là cùng cha khác mẹ, nhưng cô cùng Tạ Dư sẽ không bao giờ xuất hiện loại hiểu lầm thế này.
"À, vậy thì anh cứ xem như ba anh đã chết đi."
Loại cha cặn bã này không cần cũng được! Dù có chết thật thì cũng không cần đến thắp cho nén nhang.
Nhìn cô nói câu này với vẻ mặt nghiêm túc nhưng tức giận, sự phẫn nộ trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-giam-nho/983689/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.