Thẩm Hiếu đã đứng bên ngoài phủ Bình Dương công chúa gần ba canh giờ. 
Bất luận thế nào, hôm nay chàng nhất định phải gặp được Lý Thuật, hơn nữa còn phải thuyết phục được nàng. 
Thời hạn hoàn thành việc gom lương chỉ còn lại một tháng, nhưng còn thiếu những hai mươi vạn thạch, trong thành Trường An người có thể một lúc bỏ ra hai mươi vạn thạch lương vô cùng hiếm hoi, Bình Dương công chúa vừa hay lại là một trong số đó. 
Nhưng đây cũng không phải nguyên nhân Thẩm Hiếu nhằm vào Lý Thuật. 
Dù cho Bình Dương công chúa có sống xa xỉ đến đâu, bỏ ra một lần những hai mươi vạn thạch là chuyện nghe thôi đã thấy xót của, huống hồ nàng và mình lại không có giao tình, chẳng có lí do gì để nàng làm chuyện này cả. 
Thẩm Hiếu vốn không trông cậy vào Lý Thuật có thể quyên góp chừng ấy lương thực, vấn đề không phải là nhiều hay ít, quan trọng là nàng có góp hay không. 
Cho dù chỉ là một vạn thạch cũng đã là một tín hiệu tốt—— 
Lý Thuật có thân phận đặc thù. Một mặt, nàng là công chúa được bệ hạ sủng ái, nếu nàng đồng ý góp lương, đồng nghĩa với việc dẫn đầu cho đám hoàng thân quốc thích làm theo; mặt khác, nàng là con dâu đích nhà Thôi quốc công, tuy nói Thôi gia hiện giờ đã xuống dốc, nhưng năm xưa chính là thế gia hàng đầu tại Quan Trung, con rết trăm chân chết cũng không ngã, vậy nếu là con dâu Thôi gia góp lương, cũng có nghĩa là thay đám thế 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-duong-cong-chua/2995588/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.